Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương

Đề bài: Cảm nghĩ về hình bóng quê hương và những con người nơi quê hương đất tổ
Cảm nghĩ về hình bóng quê hương và con người quê hương trên quê hương
Bạn đang xem: Cảm nghĩ về hình bóng quê hương và con người nơi quê hương đất tổ
Phân công:
Lỗ Tấn (1881-1936) là nhà văn cách mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Ông sinh ra và lớn lên trong bối cảnh Trung Quốc trì trệ, lạc hậu cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20. Cố Hương là tác phẩm nổi bật được in trong tập Gào thét. Đây là tác phẩm thấm đẫm tình cảm quê hương của tác giả, không chỉ là nỗi buồn quê hương, cảnh nhà cần đổi thay mà còn là những suy ngẫm về sự đổi thay của bản chất con người. và hi vọng vào một con đường khác, một tương lai khác của Lỗ Tấn.
Ngay từ đầu tác phẩm, hình ảnh “quê hương” đã được đặt trong một không khí ảm đạm với bầu trời “giữa đông”, “gió lùa vào cabin lạnh buốt”. Mang tâm trạng phấn khởi của người con xa quê hơn 20 năm về thăm quê cũ, “không ngại giá rét, đi hơn hai vạn dặm”. Thế nhưng khi nhìn thấy “lắm làng xa gần” thì lòng tác giả lại “co lại”. Anh cảm thấy hoài nghi về những kỷ niệm đẹp ở quê hương hơn 20 năm trước. Bởi vì trong ký ức của Lỗ Tấn, ngôi làng ngày xưa rất đẹp, không hoang tàn như bây giờ. Tác giả đã phải tự trấn an mình rằng “tâm hồn tôi đang thay đổi” và “lòng tôi vốn không vui”. Ngay từ đầu truyện, hình ảnh quê hương Lỗ Tấn hiện lên buồn man mác, mang chút gì đó thất vọng.
Chuyến về thăm quê hương lần này của tác giả rất đặc biệt, bởi đây là lần từ biệt cuối cùng với ngôi nhà xưa nơi biết bao thế hệ gia đình tác giả đã sinh sống, nơi chôn nhau cắt rốn để đi đến xứ lạ quê người. ăn sống. Chuyến về thăm quê mang ý nghĩa như vậy, nhưng khung cảnh đầu tiên mà tác giả nhìn thấy lại là một căn nhà hiu quạnh, không chút hơi ấm thân quen. Đó là “cọng tranh khô phấp phới trong gió”, nhà cửa được dọn dẹp khiến khung cảnh “càng hiu quạnh”.
Mẹ tác giả và Hoàng chạy ra đón. Người mẹ vẫn thế, sau hơn 20 năm chỉ nói chuyện qua thư từ, gặp lại con, bà “vui vẻ” chăm sóc, dặn con “nghỉ ngơi, uống trà” và nhất là không được đánh. Cảm động chuyện chuyển nhà khiến tác giả buồn, nhưng chính tác giả cũng nhận ra “khuôn mặt ẩn chứa một nỗi buồn thầm kín” của chị. Có thể nói đây là một người mẹ chu đáo. Bà lo tôi đi đường dài sẽ mệt, thu xếp thời gian nghỉ ngơi rồi lên đường, nên viết thư trước mấy ngày báo Nhuận Thổ – người bạn thuở nhỏ của tôi, đến gặp để từ biệt. Tôi. Cô cũng lo việc dọn dẹp nhà cửa, không để tác giả phiền lòng và cũng rất hạn chế nhắc đến chuyện này để tránh buồn cho con trai.
Nhân vật người mẹ cũng là người hiền lành, nhân hậu, gặp cha con Nhuận Thổ, bà ân cần, sốt sắng hỏi han. Bà còn bàn với con trai: “Cái gì không cần bế, cứ đưa cho nó. Có một nhà thơ Việt Nam đã từng viết “Quê hương là cầu tre nhỏ/Mẹ về đội nón nghiêng che”.Không có mẹ thì làm sao có quê hương? Nhưng hình ảnh người mẹ hiền, ấm áp, ân cần làm cho hình ảnh quê hương trong tác giả có những nét đẹp bình yên đến thế.
Trở về quê hương sau hơn 20 năm xa cách, không chỉ cảnh vật, ngôi nhà mà cả con người cũng khiến tác giả có cảm giác lạ lẫm. Nhân vật của tôi không còn nhận ra Hải Đường – “nàng Tây Thi đậu phụ” ở xưởng xẻ ngày nào nữa. Giờ đây cô đã trở thành một “má com-pa” hay cáu giận, miệng không ngừng giễu cợt. Cô gái trẻ xinh đẹp ngày nào đã trở thành một người xấu tính, nhân cơ hội “cô ấy đến mỗi ngày” để lấy đồ đạc trong nhà của tác giả, “cầm cần cẩu chạy biến mất”, hay “cởi tất” và mặc vào lên lưng quần rồi chui ra “mẹ com-pa” hay người ta thường đến lượm, xin nhà nhân vật tôi hiện lên với cái đói, cái nghèo. quê hương càng hiện lên rõ nét hơn khi tác giả kể về cuộc gặp gỡ của mình với nhân vật Nhuận Thổ, người bạn thân thiết thuở thiếu thời.
Ngay khi người mẹ nhắc đến Nhuận Thổ, ký ức của tác giả đã “sáng lên trong giây lát”. Chỉ từ một Nhuận Thổ mà tác giả có thể cảm nhận được “quê mình đẹp ở đâu” Có thể nói đây là người bạn vô cùng quan trọng đại diện cho vẻ đẹp của tuổi thơ cũng như vẻ đẹp của cả đất nước đối với nhân vật tôi là “vầng trăng non trong bầu trời xanh của tuổi thơ”. Những kỉ niệm xưa của tác giả về Nhuận Thổ càng đẹp đẽ, trong sáng bao nhiêu thì khi gặp lại cả hai lại càng xa cách, đau đớn bấy nhiêu.
Hình ảnh Nhuận Thổ hiện tại chỉ còn nỗi buồn lam lũ. Khoảng thời gian 20 năm đã thay đổi hoàn toàn một con người, “khuôn mặt tròn trịa, làn da bánh mật” được thay thế bằng “hơi vàng, có nhiều nếp nhăn sâu”. Đôi mắt “sưng húp viền đỏ”. Chiếc mũ lông bé xíu năm nào đã được thay thế bằng chiếc “mũ lông tả tơi”, trên người chỉ còn “chiếc áo bông mỏng manh, người rét run vì cảm cúm”. Cậu bé Nhuận Thổ rắn rỏi, da diết cầm cây đinh ba ngày xưa không còn nữa mà thay vào đó là tuổi già, khổ đau và gánh nặng gia đình đè nặng lên vai.
Sau bao năm gặp lại cố nhân, Nhuận Thổ “vừa vui vừa buồn”, chỉ biết mấp máy môi không nói được lời nào, chỉ biết “trân trọng” nói “Bye!” . Lễ giáo, tôn ti trật tự của xã hội phong kiến đã đẩy hai vợ chồng xa nhau, dựng lên giữa họ “một bức tường khá dày ngăn cách”. Nhân vật “tôi” đã “chết lặng” khi nghe người bạn thân cũ nói như vậy. Gặp lại Nhuận Thổ, tác giả nặng lòng vì người bạn xưa nay quá khác, quá thay đổi khiến tác giả cảm thấy xa cách, “anh như tượng đá” vô hồn, vô cảm. Nhuận Thổ của ngày xưa tươi đẹp hồn nhiên bao nhiêu thì bây giờ lại tiều tuỵ, lầm lũi bấy nhiêu. Sự đổi thay của Nhuận Thổ có lẽ cũng là đại diện cho sự đổi thay của một vùng quê. Ở đó mọi thứ đều đổ nát, nông dân bị bần cùng hóa, thuế cao chồng chất. Nào là “mất mùa, sưu cao, binh đao, trộm cướp, quan lại, quý tộc… luôn đòi tiền, có phép tắc”.
Qua lần về thăm quê lần trước, nhân vật “tôi” đã khắc họa rõ nét sự thay đổi của quê hương, từ cảnh vật đến con người. Đặc biệt là sự thay đổi của nhân vật Nhuận Thổ. Qua đó, tác giả lên án tội ác của chế độ lúc bấy giờ đối với nhân dân, từ đó đặt ra vấn đề về quyền sống, quyền hưởng hạnh phúc của con người.
Kết thúc truyện ngắn, tác giả nhắc đến con đường: “Cũng như những con đường trên mặt đất; Trên thực tế, trên mặt đất, không có cách nào. Người ta đi vào con đường mãi mãi, con đường duy nhất”. Con đường ở đây có thể chỉ là con đường thoát nghèo, con đường hạnh phúc nhưng cũng có thể là con đường dẫn đến tương lai. Tác giả đã có sự liên hệ giữa hi vọng và con đường .Phải chăng tác giả đang hi vọng, tin tưởng rằng sẽ có một con đường nào đó dẫn đến số phận những người nghèo khổ, một con đường cách mạng đi đến tương lai?Câu cuối đã làm tăng sức nặng triết lí cho truyện ngắn, đồng thời thể hiện tầm nhìn và nỗi đau tìm hạnh phúc của Lỗ Tấn. cho dân tộc.
Có lẽ sau khi đọc Cố hương của Lỗ Tấn, người ta sẽ không khỏi ám ảnh về sự âm u, đìu hiu, về sự đổi thay của những con người ở vùng quê khốn khó ấy. Nhưng có lẽ chưa ai quên hy vọng về một tương lai tốt đẹp để tìm ra những “con đường” mới.
—–HẾT—–
Cố hương là tác phẩm nổi tiếng của Lỗ Tấn, đây cũng là bài văn nổi bật trong chương trình ngữ văn lớp 9. Bên cạnh bài văn Cảm nhận về hình bóng quê hương và con người nơi quê hương của người xưa ở quê hương, quý thầy cô và các em tham khảo thêm các bài văn mẫu khác như Phân tích truyện ngắn cố hương , Cảm nghĩ khi đọc bài Thăm quê hương quê hương trích từ tác phẩm Thượng kinh ký, Cảm nghĩ của em về hình bóng quê hương và con người trên cố hương hay cả phần soạn cố hương.
Đăng bởi: ĐH KD & CN Hà Nội
Bản quyền bài viết thuộc về trường ĐH KD & CN Hà Nội. Mọi sao chép đều là gian lận! Nguồn chia sẻ: ĐH KD & CN Hà Nội (hubm.edu.vn)
Thông tin cần xem thêm:
Tóp 10 Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Video Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
Hình Ảnh Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Tin tức Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Review Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Tham khảo Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Mới nhất Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Hướng dẫn Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương
Tổng Hợp Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
Wiki về Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương
Bạn thấy bài viết Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về hình bóng quê nhà và con người nơi quê cha đất tổ trong Cố hương bên dưới để https://hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội
Nguồn: hubm.edu.vn
#Cảm #nhận #về #hình #bóng #quê #nhà #và #con #người #nơi #quê #cha #đất #tổ #trong #Cố #hương