Giáo Dục

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

Để hiểu thêm về giá trị của bài thơ Độc Tiểu ThanhMời các bạn tham khảo một số bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí Sau đây. Hi vọng với những bài văn mẫu ngắn gọn, chi tiết và hay nhất này, các bạn sẽ có thêm tư liệu và cách thực hiện để hoàn thành bài viết một cách tốt nhất!

Lập dàn ý Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

1. Mở bài

Tiểu Thanh là biệt hiệu của một cô gái họ Phùng sống vào thời nhà Minh, Trung Quốc. Bà hạ quyết tâm, đánh ghen với vợ cả, bắt giam ở Cô Sơn cạnh Tây Hồ. Vì cô đơn và buồn bã, nàng mất năm mười tám tuổi, chỉ để lại tập thơ “Tiêu Thanh ký”. Đọc đoạn truyện còn lại của bà, Nguyễn Du đã xúc động viết bài thơ: Đoạn trích Tiểu Thanh kí.

Viết thơ và tắc.

2. Cơ thể

Chủ đề

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Nguyễn Du hình dung Tây Hồ, nơi nàng Tiểu Thanh bị vợ cả bắt ra ngoài, nay đã biến thành một gò đất, cũng như Nguyễn Du đến với nàng Tiểu Thanh qua một mảnh giấy là đồ thừa của nàng. Cái gò lạnh lẽo chôn vùi những con người tài hoa có kiếp người thật đáng thương. Thông cảm nên nhớ, và chỉ biết tưởng nhớ người xưa bằng cách đọc những vần thơ cũ còn sót lại của chị bên cửa sổ, nên chị nức nở chua xót:

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Tiểu Thanh là người dưng, nhà văn cũng là người dưng. Hai tâm hồn cô đơn dường như giúp đỡ nhau, và người của ngày hôm nay mới thấu hiểu hết nỗi đau năm xưa.

Có thật

Trang điểm cho cô ấy thân yêu, chỗ còn ghét.

Văn học chống lại cuộc đời, đốt cháy vẫn vương.

Trang điểm trông giống như một thiên tài khiến người chết rồi nhưng vẫn tiếc nuối. Văn chương không có thiên mệnh, sao vua văn trắc trở?

Sắc đẹp và văn chương là hai thứ đã gắn bó với nàng Tiểu Thanh trong cuộc đời. Chẳng có gì gọi là thần mà Nguyễn Du lại tạo thần để rồi hận mình, thương cho Tiểu Thanh. Văn chương cũng vậy, không có thiên mệnh mà Nguyễn Du cũng gắn vào đó một số phận để rồi xót xa cho nàng Tiểu Thanh.

Luận văn

Thiên cổ sầu hỏi,

Nhận định của khách tự gánh.

Từ câu thực, Nguyễn Du đi đến văn chính luận triết học. Hối hận xưa nay là hận muôn đời. Nhà thơ dường như gửi gắm nỗi hận muôn thuở, ngậm ngùi cho số phận của Tiểu Thanh. Muốn hỏi Thượng đế tại sao lại có hận này, không hỏi lại càng hận.

Còn vị khách giàu có, lẽ ra được hưởng những thú vui xa xỉ, nên mang câu lạ?

Không trả lời được, nhà thơ đành phải than thở: Tôi thấy mình như người cùng hội cùng thuyền với kẻ chịu nỗi oan lạ lùng vì cái kiểu nhà cửa.

Kết luận

Tôi không biết ba trăm lẻ năm

Ai trong đời khóc Tố Như?

Tiểu Thanh mất vào thế kỷ XVI, ba trăm năm sau, vào thế kỷ XIX, một người tên Tố Như (tức Nguyễn Du) đã làm thơ khóc thương nàng. Nhưng không biết ba trăm năm sau cái chết của Tố Như trên đời còn ai khóc?

Một câu hỏi thót tim, thể hiện nỗi buồn tột cùng. Đời vẫn hiếm những lễ tri âm, tri âm. Nguyễn Du đang thương tiếc cho Tiểu Thanh, chợt quay sang ngậm ngùi. Vì Nguyễn Du và Tiểu Thanh đã cùng chung một số đời tài tử đầy trắc trở.

3. Kết luận

Tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Du được thể hiện sâu sắc trong các tác phẩm của ông, đặc biệt là bài thơ này. Thương những kẻ đang sống (Soái ca), thương những kẻ cam chịu (Truyện Kiều), thương những kẻ xui xẻo (Văn chiêu hồn), và cũng thương những kẻ đã khuất (Đọc Tiểu Thanh ký). Cũng giống như thơ Tố Hữu:

Lòng thơ vẫn tha thiết yêu đời.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 1

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí hay và ngắn gọn nhất (ảnh 2)

Feng Sheng người Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang – Trung Quốc, sống vào cuối thời nhà Minh, giàu có, ăn chơi trác táng, trong một lần đến Dương Châu (Giang Tô) mua Tiểu Thanh, tên là Nguyên Nguyên, cũng họ Phùng, về làm vợ lẽ. . Nàng xinh đẹp, thông minh từ nhỏ, thông thạo thơ ca, hát hay, múa, hát giỏi. Khi bán cho Phùng Sinh, hắn mới mười sáu tuổi. Nhìn dáng vẻ họ Phùng, Tiểu Thanh thoải mái cảm nhận được cuộc sống bất hạnh của mình sau này. Than củi:

Cuộc sống của chúng ta đã kết thúc!

Người vợ cả Phùng Sinh ngỗ ngược, nổi tiếng ghen tuông, đối xử tệ bạc với Tiểu Thanh. Cuối cùng, nàng buộc phải sống một mình dưới chân núi Cô Sơn gần Hồ Tây, nằm cạnh Tô Đề, con đê do Tô Đông Pha, một nhà thơ nổi tiếng đời Tống, khi ông làm quan ở đây. Lại không cho Phùng Sinh vào thăm. Cảnh đã buồn, lòng người càng buồn hơn. Giường gối đơn, bốn mặt thoáng. Chỉ có rừng mai xào xạc, lũy tre xào xạc, tiếng chuông chùa và sương mù mờ ảo. Một mình Tiểu Thanh cả ngày lẫn đêm với mấy đứa cháu nhỏ, một bà cụ. Những uất hận, xót xa chỉ có thể gửi vào những giọt nước mắt và những vần thơ. Theo thời gian, nó trở thành một căn bệnh.

Một lần, trong cơn bệnh nặng, bà sai sứ đến vẽ bức chân dung bức tranh đầu tiên, rằng:

– Chỉ có ảnh thôi, không phải thần thánh đâu.

Bức thứ hai, ghi: “Có thần nhưng phong cách không sinh động…”. Chỉ hài lòng với bức tranh thứ ba.

Tiểu Thanh đặt bức tranh lên bàn, bày hoa quả, thắp hương cúng dường chính mình. Sai người giúp việc lấy giấy bút viết thư tuyệt mệnh. Cuối thư là bốn câu thơ:

Ruột tằm đứt ruột, nước mắt ròng ròng.

Lầu tím mong một ngày

Mặt say đào ửng hồng trong buổi chiều tà

Tâm hồn cô gái ấy đang ngây ngất

Sau đó vứt bút, dựa vào lá thư, rơi lệ, khóc lớn, rồi chết.

Sau khi Tiêu Thanh qua đời, người vợ cả Phùng Sinh vẫn không ngừng ghen tuông. Tập thơ và ảnh của cô đều bị đốt cháy. May vẫn còn một bức chân dung, một bức tranh thứ hai, và một số bài thơ nháp được dùng trong một gói cho con gái của người vợ lớn tuổi, vẫn chưa bị phá hủy.

Xin giới thiệu một hoặc hai bài báo:

Mùa xuân đến với máu và nước mắt

Giải áo bay cổ

Ba trăm gốc mai cổ thụ

Nên biến hoa đỗ quyên

Bài thơ có nghĩa là màu vàng buồn của hoa mai đã biến thành màu đỏ như máu bi thương của hoa đỗ quyên.

Đứng trước Phật đài

Xin đừng sống trôi nổi

Chỉ cần nhỏ một giọt nước

Tưới nước sen thanh khiết để có màu xanh vĩnh cửu

Bài thơ được viết khi vào dâng hương ở chùa Thiên Trúc ở Tây Hồ, không ngang tàng, phóng khoáng như Nguyễn Công Trứ, “Kiếp sau xin đừng làm người! Làm cây tùng sừng sững giữa trời ngân vang. . ” Nỗi buồn đã biến thành một ước nguyện của lòng từ bi và sự tận tâm tốt đẹp.

Mưa lạnh, lòng buồn chẳng nghe tiếng mưa

Thắp đèn đọc truyện người xưa.

Cuộc sống đầy những kẻ ngu ngốc và ngu ngốc

Tôi không phải là người duy nhất có nhiều tiền

Bài thơ được viết trong một đêm mưa gió, đọc được điển cố nổi tiếng của Thang Hiến Tổ thời Nguyễn, viết về cái chết của Lệ Nương, mang theo hy vọng và tình yêu hão huyền.

Nhiều người cũng đã làm thơ về Tiểu Thanh. Ví dụ như Chu Hạc Sinh lúc trước mộ Tiểu Thanh:

Lặng đến mồ ai nắm cỏ xanh.

Chảy nước mắt vì oan trái

Ai đang đọc Mẫu Đinh đó?

Nhưng trời lạnh, mưa và gió

Ban đêm, Hắc Sính đi dạo một mình trong rừng mai, không khỏi nghĩ đến thân phận của Tiểu Thanh, lại nghĩ trước mặt có một bóng dáng phong lưu tuấn lãng, liền làm thêm hai bài tứ tuyệt. Vui lòng viết một bài tập với:

Đêm trăng soi sáng khu vườn mai

Nó giống như một cái bóng của một ai đó duyên dáng

Oán gió chiều

Lan gầy rộc đi mà buồn quá.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 2

Tiểu Thanh là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng phải thùy mị nết na, bị tật đố kỵ dày vò và chết khi còn trẻ. Tập thơ của Tiêu Thanh bị người vợ cả đốt, chỉ còn lại một số bài thơ “Dư âm”. Nguyễn Du đã đọc những bài thơ này, thăm bà và thương tiếc cho số phận của bà.

Bài thơ Độc Tiểu Thanh kí thể hiện sự thương cảm, xót xa trước số phận của một người đàn bà tài hoa bạc mệnh, bị tru di tam tộc và chết oan uổng. Nguyễn Du cũng cảm nhận về thân phận bi thảm của chính mình:

“Hoa Hồ Tây thắp hương thành phố”

Thuốc lá đơn đắt nhất nhưng là lá thư duy nhất

Nữ thần của nữ hoàng chết chóc

Văn chương không có số phận

Kim loại cổ đại ghét các vấn đề tự nhiên

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

Vô tình ba trăm năm sau

Người Thiền Hạ Hà cầu Tố Như? ”

Vẻ đẹp xưa chỉ còn là nấm mồ. Tài năng xưa chỉ còn lại “dư âm”. Nhưng cuộc đời ấy, những câu thơ ấy đã khiến Nguyễn Du xúc động.

Tác giả viết về địa danh Tây Hồ (thuộc Trung Quốc), nơi xưa kia phồn hoa, nhưng vẻ đẹp xưa nay không còn, tất cả đã là dĩ vãng. Tây Hồ là nơi khơi nguồn cảm hứng. Cảm xúc của nhà thơ mang tâm trạng hoài cổ. Sự “bể dâu” của đất trời đã khiến Tây Hồ xưa là chốn “phồn hoa”, nay trở thành “phố” hoang tàn. Và giữa khung cảnh ấy gợi lên tâm trạng hoài niệm, nhà thơ đã khóc nàng Tiểu Thanh thăm nàng qua một trang sách cũ để lại:

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Trong hai câu thực, Nguyễn Du đã ca ngợi tài năng của Tiểu Thanh:

Lich Lian Zi Lianzi

Văn chương không có số phận

Nguyễn Du rất quý trọng Tiểu Thanh. Anh ấy quá xúc động trước số phận tài năng của mình bị nghiền nát. Vẻ đẹp ma mị, nét anh hùng đến mức “có thần” trở thành bất tử tiếp tục cho đến ngày sau “Liệt Tử Nữ Vương”. Và văn học không có định mệnh, nhưng nó vẫn gắn kết với nhau mãi mãi. Tác giả nghĩ về sự ra đi của nhan sắc và tài năng khiến người ta tiếc nuối. Vẻ đẹp sẽ sống mãi với thời gian cũng như văn học sẽ mang lại vẻ đẹp vĩnh cửu.

Ở hai bài, tác giả nâng cảm xúc lên thành một vấn đề lớn, có ý nghĩa sâu sắc, vượt qua giới hạn của không gian và thời gian:

“Cổ Kim ghét thiên hạ

Cuộc phỏng vấn tự lắng xuống vì một sự bất công “

Sự bất công trong số phận của Tiểu Thanh được nâng lên thành nỗi đau cổ xưa. Trước mắt Nguyễn Du, đó là một quy luật nghiệt ngã mà con người thực sự bất lực. Nhưng Nguyễn Du đã đồng cảm sâu sắc với những số phận tài hoa, kém may mắn như nàng Tiểu Thanh.

“Nhân tài trong tương lai” là một quan niệm không bao giờ cũ. Cái “đẹp”, cái “tài” thường đi đôi với tai họa, đó vừa là một nghịch lý, vừa là một thực tế trớ trêu trong cuộc sống. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du từng viết:

“Tiếc thay kiếp người

Lợi dụng tài năng có ích lợi gì? “

Ở đây, Nguyễn Du đã gửi gắm cuộc đời của một thi nhân, nghĩ về người và cũng là nghĩ về mình. Cô gái Tiểu Thanh tài sắc vẹn toàn lại vướng vào vòng luẩn quẩn. Tiểu Thanh bị bức hại, chết khi còn nhỏ và những sáng tác của cô cũng gặp số phận tương tự, bị thất lạc và bị thiêu rụi. Tố Như khóc cho mẹ và cũng khóc cho chính mình.

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

“Bất hạnh bất thành” là sự bất công kỳ lạ của những người quyền quý, nho nhã. Những mỹ nhân đáng ra được người đời tôn vinh nhưng cuối cùng lại phải lãnh hậu quả tàn khốc. Có gì khác nhau giữa một cô gái Tiểu Thanh khi còn trẻ và một thi sĩ có tài văn chương mà không có phận thành tài như Nguyễn Du? Thật không công bằng trong cuộc sống. Một gia đình phong kiến ​​khắc nghiệt không thể dung nạp được những người tài giỏi như Tiểu Thanh. Xã hội phong kiến ​​chật hẹp không dung nạp được Nguyễn Du.

Với các bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí làm Trường ĐH KD & CN Hà Nội Được sưu tầm và biên soạn tại đây, hy vọng các bạn sẽ có những góc nhìn mới và cái nhìn tổng thể hơn về tác phẩm. Chúc may mắn trong kỳ thi!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Thể loại: Lớp 10

Thông tin cần xem thêm:

Hình Ảnh về Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

Video về Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

Wiki về Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất -

Để hiểu thêm về giá trị của bài thơ Độc Tiểu Thanh Mời các bạn tham khảo một số bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí Sau đây. Hi vọng với những bài văn mẫu ngắn gọn, chi tiết và hay nhất này, các bạn sẽ có thêm tư liệu và cách thực hiện để hoàn thành bài viết một cách tốt nhất!

Lập dàn ý Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

1. Mở bài

Tiểu Thanh là biệt hiệu của một cô gái họ Phùng sống vào thời nhà Minh, Trung Quốc. Bà hạ quyết tâm, đánh ghen với vợ cả, bắt giam ở Cô Sơn cạnh Tây Hồ. Vì cô đơn và buồn bã, nàng mất năm mười tám tuổi, chỉ để lại tập thơ “Tiêu Thanh ký”. Đọc đoạn truyện còn lại của bà, Nguyễn Du đã xúc động viết bài thơ: Đoạn trích Tiểu Thanh kí.

Viết thơ và tắc.

2. Cơ thể


Chủ đề

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Nguyễn Du hình dung Tây Hồ, nơi nàng Tiểu Thanh bị vợ cả bắt ra ngoài, nay đã biến thành một gò đất, cũng như Nguyễn Du đến với nàng Tiểu Thanh qua một mảnh giấy là đồ thừa của nàng. Cái gò lạnh lẽo chôn vùi những con người tài hoa có kiếp người thật đáng thương. Thông cảm nên nhớ, và chỉ biết tưởng nhớ người xưa bằng cách đọc những vần thơ cũ còn sót lại của chị bên cửa sổ, nên chị nức nở chua xót:

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Tiểu Thanh là người dưng, nhà văn cũng là người dưng. Hai tâm hồn cô đơn dường như giúp đỡ nhau, và người của ngày hôm nay mới thấu hiểu hết nỗi đau năm xưa.

Có thật

Trang điểm cho cô ấy thân yêu, chỗ còn ghét.

Văn học chống lại cuộc đời, đốt cháy vẫn vương.

Trang điểm trông giống như một thiên tài khiến người chết rồi nhưng vẫn tiếc nuối. Văn chương không có thiên mệnh, sao vua văn trắc trở?

Sắc đẹp và văn chương là hai thứ đã gắn bó với nàng Tiểu Thanh trong cuộc đời. Chẳng có gì gọi là thần mà Nguyễn Du lại tạo thần để rồi hận mình, thương cho Tiểu Thanh. Văn chương cũng vậy, không có thiên mệnh mà Nguyễn Du cũng gắn vào đó một số phận để rồi xót xa cho nàng Tiểu Thanh.

Luận văn

Thiên cổ sầu hỏi,

Nhận định của khách tự gánh.

Từ câu thực, Nguyễn Du đi đến văn chính luận triết học. Hối hận xưa nay là hận muôn đời. Nhà thơ dường như gửi gắm nỗi hận muôn thuở, ngậm ngùi cho số phận của Tiểu Thanh. Muốn hỏi Thượng đế tại sao lại có hận này, không hỏi lại càng hận.

Còn vị khách giàu có, lẽ ra được hưởng những thú vui xa xỉ, nên mang câu lạ?

Không trả lời được, nhà thơ đành phải than thở: Tôi thấy mình như người cùng hội cùng thuyền với kẻ chịu nỗi oan lạ lùng vì cái kiểu nhà cửa.

Kết luận

Tôi không biết ba trăm lẻ năm

Ai trong đời khóc Tố Như?

Tiểu Thanh mất vào thế kỷ XVI, ba trăm năm sau, vào thế kỷ XIX, một người tên Tố Như (tức Nguyễn Du) đã làm thơ khóc thương nàng. Nhưng không biết ba trăm năm sau cái chết của Tố Như trên đời còn ai khóc?

Một câu hỏi thót tim, thể hiện nỗi buồn tột cùng. Đời vẫn hiếm những lễ tri âm, tri âm. Nguyễn Du đang thương tiếc cho Tiểu Thanh, chợt quay sang ngậm ngùi. Vì Nguyễn Du và Tiểu Thanh đã cùng chung một số đời tài tử đầy trắc trở.

3. Kết luận

Tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Du được thể hiện sâu sắc trong các tác phẩm của ông, đặc biệt là bài thơ này. Thương những kẻ đang sống (Soái ca), thương những kẻ cam chịu (Truyện Kiều), thương những kẻ xui xẻo (Văn chiêu hồn), và cũng thương những kẻ đã khuất (Đọc Tiểu Thanh ký). Cũng giống như thơ Tố Hữu:

Lòng thơ vẫn tha thiết yêu đời.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 1

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí hay và ngắn gọn nhất (ảnh 2)


 

Feng Sheng người Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang – Trung Quốc, sống vào cuối thời nhà Minh, giàu có, ăn chơi trác táng, trong một lần đến Dương Châu (Giang Tô) mua Tiểu Thanh, tên là Nguyên Nguyên, cũng họ Phùng, về làm vợ lẽ. . Nàng xinh đẹp, thông minh từ nhỏ, thông thạo thơ ca, hát hay, múa, hát giỏi. Khi bán cho Phùng Sinh, hắn mới mười sáu tuổi. Nhìn dáng vẻ họ Phùng, Tiểu Thanh thoải mái cảm nhận được cuộc sống bất hạnh của mình sau này. Than củi:

Cuộc sống của chúng ta đã kết thúc!

Người vợ cả Phùng Sinh ngỗ ngược, nổi tiếng ghen tuông, đối xử tệ bạc với Tiểu Thanh. Cuối cùng, nàng buộc phải sống một mình dưới chân núi Cô Sơn gần Hồ Tây, nằm cạnh Tô Đề, con đê do Tô Đông Pha, một nhà thơ nổi tiếng đời Tống, khi ông làm quan ở đây. Lại không cho Phùng Sinh vào thăm. Cảnh đã buồn, lòng người càng buồn hơn. Giường gối đơn, bốn mặt thoáng. Chỉ có rừng mai xào xạc, lũy tre xào xạc, tiếng chuông chùa và sương mù mờ ảo. Một mình Tiểu Thanh cả ngày lẫn đêm với mấy đứa cháu nhỏ, một bà cụ. Những uất hận, xót xa chỉ có thể gửi vào những giọt nước mắt và những vần thơ. Theo thời gian, nó trở thành một căn bệnh.

Một lần, trong cơn bệnh nặng, bà sai sứ đến vẽ bức chân dung bức tranh đầu tiên, rằng:

– Chỉ có ảnh thôi, không phải thần thánh đâu.

Bức thứ hai, ghi: “Có thần nhưng phong cách không sinh động…”. Chỉ hài lòng với bức tranh thứ ba.

Tiểu Thanh đặt bức tranh lên bàn, bày hoa quả, thắp hương cúng dường chính mình. Sai người giúp việc lấy giấy bút viết thư tuyệt mệnh. Cuối thư là bốn câu thơ:

Ruột tằm đứt ruột, nước mắt ròng ròng.

Lầu tím mong một ngày

Mặt say đào ửng hồng trong buổi chiều tà

Tâm hồn cô gái ấy đang ngây ngất

Sau đó vứt bút, dựa vào lá thư, rơi lệ, khóc lớn, rồi chết.

Sau khi Tiêu Thanh qua đời, người vợ cả Phùng Sinh vẫn không ngừng ghen tuông. Tập thơ và ảnh của cô đều bị đốt cháy. May vẫn còn một bức chân dung, một bức tranh thứ hai, và một số bài thơ nháp được dùng trong một gói cho con gái của người vợ lớn tuổi, vẫn chưa bị phá hủy.

Xin giới thiệu một hoặc hai bài báo:

Mùa xuân đến với máu và nước mắt

Giải áo bay cổ

Ba trăm gốc mai cổ thụ

Nên biến hoa đỗ quyên

Bài thơ có nghĩa là màu vàng buồn của hoa mai đã biến thành màu đỏ như máu bi thương của hoa đỗ quyên.

Đứng trước Phật đài

Xin đừng sống trôi nổi

Chỉ cần nhỏ một giọt nước

Tưới nước sen thanh khiết để có màu xanh vĩnh cửu

Bài thơ được viết khi vào dâng hương ở chùa Thiên Trúc ở Tây Hồ, không ngang tàng, phóng khoáng như Nguyễn Công Trứ, “Kiếp sau xin đừng làm người! Làm cây tùng sừng sững giữa trời ngân vang. . ” Nỗi buồn đã biến thành một ước nguyện của lòng từ bi và sự tận tâm tốt đẹp.

Mưa lạnh, lòng buồn chẳng nghe tiếng mưa

Thắp đèn đọc truyện người xưa.

Cuộc sống đầy những kẻ ngu ngốc và ngu ngốc

Tôi không phải là người duy nhất có nhiều tiền

Bài thơ được viết trong một đêm mưa gió, đọc được điển cố nổi tiếng của Thang Hiến Tổ thời Nguyễn, viết về cái chết của Lệ Nương, mang theo hy vọng và tình yêu hão huyền.

Nhiều người cũng đã làm thơ về Tiểu Thanh. Ví dụ như Chu Hạc Sinh lúc trước mộ Tiểu Thanh:

Lặng đến mồ ai nắm cỏ xanh.

Chảy nước mắt vì oan trái

Ai đang đọc Mẫu Đinh đó?

Nhưng trời lạnh, mưa và gió

Ban đêm, Hắc Sính đi dạo một mình trong rừng mai, không khỏi nghĩ đến thân phận của Tiểu Thanh, lại nghĩ trước mặt có một bóng dáng phong lưu tuấn lãng, liền làm thêm hai bài tứ tuyệt. Vui lòng viết một bài tập với:

Đêm trăng soi sáng khu vườn mai

Nó giống như một cái bóng của một ai đó duyên dáng

Oán gió chiều

Lan gầy rộc đi mà buồn quá.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 2

Tiểu Thanh là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng phải thùy mị nết na, bị tật đố kỵ dày vò và chết khi còn trẻ. Tập thơ của Tiêu Thanh bị người vợ cả đốt, chỉ còn lại một số bài thơ “Dư âm”. Nguyễn Du đã đọc những bài thơ này, thăm bà và thương tiếc cho số phận của bà.

Bài thơ Độc Tiểu Thanh kí thể hiện sự thương cảm, xót xa trước số phận của một người đàn bà tài hoa bạc mệnh, bị tru di tam tộc và chết oan uổng. Nguyễn Du cũng cảm nhận về thân phận bi thảm của chính mình:

“Hoa Hồ Tây thắp hương thành phố”

Thuốc lá đơn đắt nhất nhưng là lá thư duy nhất

Nữ thần của nữ hoàng chết chóc

Văn chương không có số phận

Kim loại cổ đại ghét các vấn đề tự nhiên

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

Vô tình ba trăm năm sau

Người Thiền Hạ Hà cầu Tố Như? ”

Vẻ đẹp xưa chỉ còn là nấm mồ. Tài năng xưa chỉ còn lại “dư âm”. Nhưng cuộc đời ấy, những câu thơ ấy đã khiến Nguyễn Du xúc động.

Tác giả viết về địa danh Tây Hồ (thuộc Trung Quốc), nơi xưa kia phồn hoa, nhưng vẻ đẹp xưa nay không còn, tất cả đã là dĩ vãng. Tây Hồ là nơi khơi nguồn cảm hứng. Cảm xúc của nhà thơ mang tâm trạng hoài cổ. Sự “bể dâu” của đất trời đã khiến Tây Hồ xưa là chốn “phồn hoa”, nay trở thành “phố” hoang tàn. Và giữa khung cảnh ấy gợi lên tâm trạng hoài niệm, nhà thơ đã khóc nàng Tiểu Thanh thăm nàng qua một trang sách cũ để lại:

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Trong hai câu thực, Nguyễn Du đã ca ngợi tài năng của Tiểu Thanh:

Lich Lian Zi Lianzi

Văn chương không có số phận

Nguyễn Du rất quý trọng Tiểu Thanh. Anh ấy quá xúc động trước số phận tài năng của mình bị nghiền nát. Vẻ đẹp ma mị, nét anh hùng đến mức “có thần” trở thành bất tử tiếp tục cho đến ngày sau “Liệt Tử Nữ Vương”. Và văn học không có định mệnh, nhưng nó vẫn gắn kết với nhau mãi mãi. Tác giả nghĩ về sự ra đi của nhan sắc và tài năng khiến người ta tiếc nuối. Vẻ đẹp sẽ sống mãi với thời gian cũng như văn học sẽ mang lại vẻ đẹp vĩnh cửu.

Ở hai bài, tác giả nâng cảm xúc lên thành một vấn đề lớn, có ý nghĩa sâu sắc, vượt qua giới hạn của không gian và thời gian:

“Cổ Kim ghét thiên hạ

Cuộc phỏng vấn tự lắng xuống vì một sự bất công “

Sự bất công trong số phận của Tiểu Thanh được nâng lên thành nỗi đau cổ xưa. Trước mắt Nguyễn Du, đó là một quy luật nghiệt ngã mà con người thực sự bất lực. Nhưng Nguyễn Du đã đồng cảm sâu sắc với những số phận tài hoa, kém may mắn như nàng Tiểu Thanh.

“Nhân tài trong tương lai” là một quan niệm không bao giờ cũ. Cái “đẹp”, cái “tài” thường đi đôi với tai họa, đó vừa là một nghịch lý, vừa là một thực tế trớ trêu trong cuộc sống. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du từng viết:

“Tiếc thay kiếp người

Lợi dụng tài năng có ích lợi gì? “

Ở đây, Nguyễn Du đã gửi gắm cuộc đời của một thi nhân, nghĩ về người và cũng là nghĩ về mình. Cô gái Tiểu Thanh tài sắc vẹn toàn lại vướng vào vòng luẩn quẩn. Tiểu Thanh bị bức hại, chết khi còn nhỏ và những sáng tác của cô cũng gặp số phận tương tự, bị thất lạc và bị thiêu rụi. Tố Như khóc cho mẹ và cũng khóc cho chính mình.

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

“Bất hạnh bất thành” là sự bất công kỳ lạ của những người quyền quý, nho nhã. Những mỹ nhân đáng ra được người đời tôn vinh nhưng cuối cùng lại phải lãnh hậu quả tàn khốc. Có gì khác nhau giữa một cô gái Tiểu Thanh khi còn trẻ và một thi sĩ có tài văn chương mà không có phận thành tài như Nguyễn Du? Thật không công bằng trong cuộc sống. Một gia đình phong kiến ​​khắc nghiệt không thể dung nạp được những người tài giỏi như Tiểu Thanh. Xã hội phong kiến ​​chật hẹp không dung nạp được Nguyễn Du.

Với các bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí làm Trường ĐH KD & CN Hà Nội Được sưu tầm và biên soạn tại đây, hy vọng các bạn sẽ có những góc nhìn mới và cái nhìn tổng thể hơn về tác phẩm. Chúc may mắn trong kỳ thi!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Thể loại: Lớp 10

 

[rule_{ruleNumber}]

Để hiểu thêm về giá trị của bài thơ Độc Tiểu ThanhMời các bạn tham khảo một số bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí Sau đây. Hi vọng với những bài văn mẫu ngắn gọn, chi tiết và hay nhất này, các bạn sẽ có thêm tư liệu và cách thực hiện để hoàn thành bài viết một cách tốt nhất!

Lập dàn ý Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất

1. Mở bài

Tiểu Thanh là biệt hiệu của một cô gái họ Phùng sống vào thời nhà Minh, Trung Quốc. Bà hạ quyết tâm, đánh ghen với vợ cả, bắt giam ở Cô Sơn cạnh Tây Hồ. Vì cô đơn và buồn bã, nàng mất năm mười tám tuổi, chỉ để lại tập thơ “Tiêu Thanh ký”. Đọc đoạn truyện còn lại của bà, Nguyễn Du đã xúc động viết bài thơ: Đoạn trích Tiểu Thanh kí.

Viết thơ và tắc.

2. Cơ thể


Chủ đề

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Nguyễn Du hình dung Tây Hồ, nơi nàng Tiểu Thanh bị vợ cả bắt ra ngoài, nay đã biến thành một gò đất, cũng như Nguyễn Du đến với nàng Tiểu Thanh qua một mảnh giấy là đồ thừa của nàng. Cái gò lạnh lẽo chôn vùi những con người tài hoa có kiếp người thật đáng thương. Thông cảm nên nhớ, và chỉ biết tưởng nhớ người xưa bằng cách đọc những vần thơ cũ còn sót lại của chị bên cửa sổ, nên chị nức nở chua xót:

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Tiểu Thanh là người dưng, nhà văn cũng là người dưng. Hai tâm hồn cô đơn dường như giúp đỡ nhau, và người của ngày hôm nay mới thấu hiểu hết nỗi đau năm xưa.

Có thật

Trang điểm cho cô ấy thân yêu, chỗ còn ghét.

Văn học chống lại cuộc đời, đốt cháy vẫn vương.

Trang điểm trông giống như một thiên tài khiến người chết rồi nhưng vẫn tiếc nuối. Văn chương không có thiên mệnh, sao vua văn trắc trở?

Sắc đẹp và văn chương là hai thứ đã gắn bó với nàng Tiểu Thanh trong cuộc đời. Chẳng có gì gọi là thần mà Nguyễn Du lại tạo thần để rồi hận mình, thương cho Tiểu Thanh. Văn chương cũng vậy, không có thiên mệnh mà Nguyễn Du cũng gắn vào đó một số phận để rồi xót xa cho nàng Tiểu Thanh.

Luận văn

Thiên cổ sầu hỏi,

Nhận định của khách tự gánh.

Từ câu thực, Nguyễn Du đi đến văn chính luận triết học. Hối hận xưa nay là hận muôn đời. Nhà thơ dường như gửi gắm nỗi hận muôn thuở, ngậm ngùi cho số phận của Tiểu Thanh. Muốn hỏi Thượng đế tại sao lại có hận này, không hỏi lại càng hận.

Còn vị khách giàu có, lẽ ra được hưởng những thú vui xa xỉ, nên mang câu lạ?

Không trả lời được, nhà thơ đành phải than thở: Tôi thấy mình như người cùng hội cùng thuyền với kẻ chịu nỗi oan lạ lùng vì cái kiểu nhà cửa.

Kết luận

Tôi không biết ba trăm lẻ năm

Ai trong đời khóc Tố Như?

Tiểu Thanh mất vào thế kỷ XVI, ba trăm năm sau, vào thế kỷ XIX, một người tên Tố Như (tức Nguyễn Du) đã làm thơ khóc thương nàng. Nhưng không biết ba trăm năm sau cái chết của Tố Như trên đời còn ai khóc?

Một câu hỏi thót tim, thể hiện nỗi buồn tột cùng. Đời vẫn hiếm những lễ tri âm, tri âm. Nguyễn Du đang thương tiếc cho Tiểu Thanh, chợt quay sang ngậm ngùi. Vì Nguyễn Du và Tiểu Thanh đã cùng chung một số đời tài tử đầy trắc trở.

3. Kết luận

Tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Du được thể hiện sâu sắc trong các tác phẩm của ông, đặc biệt là bài thơ này. Thương những kẻ đang sống (Soái ca), thương những kẻ cam chịu (Truyện Kiều), thương những kẻ xui xẻo (Văn chiêu hồn), và cũng thương những kẻ đã khuất (Đọc Tiểu Thanh ký). Cũng giống như thơ Tố Hữu:

Lòng thơ vẫn tha thiết yêu đời.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 1

Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí hay và ngắn gọn nhất (ảnh 2)


 

Feng Sheng người Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang – Trung Quốc, sống vào cuối thời nhà Minh, giàu có, ăn chơi trác táng, trong một lần đến Dương Châu (Giang Tô) mua Tiểu Thanh, tên là Nguyên Nguyên, cũng họ Phùng, về làm vợ lẽ. . Nàng xinh đẹp, thông minh từ nhỏ, thông thạo thơ ca, hát hay, múa, hát giỏi. Khi bán cho Phùng Sinh, hắn mới mười sáu tuổi. Nhìn dáng vẻ họ Phùng, Tiểu Thanh thoải mái cảm nhận được cuộc sống bất hạnh của mình sau này. Than củi:

Cuộc sống của chúng ta đã kết thúc!

Người vợ cả Phùng Sinh ngỗ ngược, nổi tiếng ghen tuông, đối xử tệ bạc với Tiểu Thanh. Cuối cùng, nàng buộc phải sống một mình dưới chân núi Cô Sơn gần Hồ Tây, nằm cạnh Tô Đề, con đê do Tô Đông Pha, một nhà thơ nổi tiếng đời Tống, khi ông làm quan ở đây. Lại không cho Phùng Sinh vào thăm. Cảnh đã buồn, lòng người càng buồn hơn. Giường gối đơn, bốn mặt thoáng. Chỉ có rừng mai xào xạc, lũy tre xào xạc, tiếng chuông chùa và sương mù mờ ảo. Một mình Tiểu Thanh cả ngày lẫn đêm với mấy đứa cháu nhỏ, một bà cụ. Những uất hận, xót xa chỉ có thể gửi vào những giọt nước mắt và những vần thơ. Theo thời gian, nó trở thành một căn bệnh.

Một lần, trong cơn bệnh nặng, bà sai sứ đến vẽ bức chân dung bức tranh đầu tiên, rằng:

– Chỉ có ảnh thôi, không phải thần thánh đâu.

Bức thứ hai, ghi: “Có thần nhưng phong cách không sinh động…”. Chỉ hài lòng với bức tranh thứ ba.

Tiểu Thanh đặt bức tranh lên bàn, bày hoa quả, thắp hương cúng dường chính mình. Sai người giúp việc lấy giấy bút viết thư tuyệt mệnh. Cuối thư là bốn câu thơ:

Ruột tằm đứt ruột, nước mắt ròng ròng.

Lầu tím mong một ngày

Mặt say đào ửng hồng trong buổi chiều tà

Tâm hồn cô gái ấy đang ngây ngất

Sau đó vứt bút, dựa vào lá thư, rơi lệ, khóc lớn, rồi chết.

Sau khi Tiêu Thanh qua đời, người vợ cả Phùng Sinh vẫn không ngừng ghen tuông. Tập thơ và ảnh của cô đều bị đốt cháy. May vẫn còn một bức chân dung, một bức tranh thứ hai, và một số bài thơ nháp được dùng trong một gói cho con gái của người vợ lớn tuổi, vẫn chưa bị phá hủy.

Xin giới thiệu một hoặc hai bài báo:

Mùa xuân đến với máu và nước mắt

Giải áo bay cổ

Ba trăm gốc mai cổ thụ

Nên biến hoa đỗ quyên

Bài thơ có nghĩa là màu vàng buồn của hoa mai đã biến thành màu đỏ như máu bi thương của hoa đỗ quyên.

Đứng trước Phật đài

Xin đừng sống trôi nổi

Chỉ cần nhỏ một giọt nước

Tưới nước sen thanh khiết để có màu xanh vĩnh cửu

Bài thơ được viết khi vào dâng hương ở chùa Thiên Trúc ở Tây Hồ, không ngang tàng, phóng khoáng như Nguyễn Công Trứ, “Kiếp sau xin đừng làm người! Làm cây tùng sừng sững giữa trời ngân vang. . ” Nỗi buồn đã biến thành một ước nguyện của lòng từ bi và sự tận tâm tốt đẹp.

Mưa lạnh, lòng buồn chẳng nghe tiếng mưa

Thắp đèn đọc truyện người xưa.

Cuộc sống đầy những kẻ ngu ngốc và ngu ngốc

Tôi không phải là người duy nhất có nhiều tiền

Bài thơ được viết trong một đêm mưa gió, đọc được điển cố nổi tiếng của Thang Hiến Tổ thời Nguyễn, viết về cái chết của Lệ Nương, mang theo hy vọng và tình yêu hão huyền.

Nhiều người cũng đã làm thơ về Tiểu Thanh. Ví dụ như Chu Hạc Sinh lúc trước mộ Tiểu Thanh:

Lặng đến mồ ai nắm cỏ xanh.

Chảy nước mắt vì oan trái

Ai đang đọc Mẫu Đinh đó?

Nhưng trời lạnh, mưa và gió

Ban đêm, Hắc Sính đi dạo một mình trong rừng mai, không khỏi nghĩ đến thân phận của Tiểu Thanh, lại nghĩ trước mặt có một bóng dáng phong lưu tuấn lãng, liền làm thêm hai bài tứ tuyệt. Vui lòng viết một bài tập với:

Đêm trăng soi sáng khu vườn mai

Nó giống như một cái bóng của một ai đó duyên dáng

Oán gió chiều

Lan gầy rộc đi mà buồn quá.

Cảm nhận về nàng Tiểu Thanh trong bài Đọc Tiểu Thanh kí – Bài văn mẫu 2

Tiểu Thanh là một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng phải thùy mị nết na, bị tật đố kỵ dày vò và chết khi còn trẻ. Tập thơ của Tiêu Thanh bị người vợ cả đốt, chỉ còn lại một số bài thơ “Dư âm”. Nguyễn Du đã đọc những bài thơ này, thăm bà và thương tiếc cho số phận của bà.

Bài thơ Độc Tiểu Thanh kí thể hiện sự thương cảm, xót xa trước số phận của một người đàn bà tài hoa bạc mệnh, bị tru di tam tộc và chết oan uổng. Nguyễn Du cũng cảm nhận về thân phận bi thảm của chính mình:

“Hoa Hồ Tây thắp hương thành phố”

Thuốc lá đơn đắt nhất nhưng là lá thư duy nhất

Nữ thần của nữ hoàng chết chóc

Văn chương không có số phận

Kim loại cổ đại ghét các vấn đề tự nhiên

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

Vô tình ba trăm năm sau

Người Thiền Hạ Hà cầu Tố Như? ”

Vẻ đẹp xưa chỉ còn là nấm mồ. Tài năng xưa chỉ còn lại “dư âm”. Nhưng cuộc đời ấy, những câu thơ ấy đã khiến Nguyễn Du xúc động.

Tác giả viết về địa danh Tây Hồ (thuộc Trung Quốc), nơi xưa kia phồn hoa, nhưng vẻ đẹp xưa nay không còn, tất cả đã là dĩ vãng. Tây Hồ là nơi khơi nguồn cảm hứng. Cảm xúc của nhà thơ mang tâm trạng hoài cổ. Sự “bể dâu” của đất trời đã khiến Tây Hồ xưa là chốn “phồn hoa”, nay trở thành “phố” hoang tàn. Và giữa khung cảnh ấy gợi lên tâm trạng hoài niệm, nhà thơ đã khóc nàng Tiểu Thanh thăm nàng qua một trang sách cũ để lại:

Cảnh đẹp Tây Hồ biến thành gò đất

Đang thổn thức bên mảnh giấy đã chết.

Trong hai câu thực, Nguyễn Du đã ca ngợi tài năng của Tiểu Thanh:

Lich Lian Zi Lianzi

Văn chương không có số phận

Nguyễn Du rất quý trọng Tiểu Thanh. Anh ấy quá xúc động trước số phận tài năng của mình bị nghiền nát. Vẻ đẹp ma mị, nét anh hùng đến mức “có thần” trở thành bất tử tiếp tục cho đến ngày sau “Liệt Tử Nữ Vương”. Và văn học không có định mệnh, nhưng nó vẫn gắn kết với nhau mãi mãi. Tác giả nghĩ về sự ra đi của nhan sắc và tài năng khiến người ta tiếc nuối. Vẻ đẹp sẽ sống mãi với thời gian cũng như văn học sẽ mang lại vẻ đẹp vĩnh cửu.

Ở hai bài, tác giả nâng cảm xúc lên thành một vấn đề lớn, có ý nghĩa sâu sắc, vượt qua giới hạn của không gian và thời gian:

“Cổ Kim ghét thiên hạ

Cuộc phỏng vấn tự lắng xuống vì một sự bất công “

Sự bất công trong số phận của Tiểu Thanh được nâng lên thành nỗi đau cổ xưa. Trước mắt Nguyễn Du, đó là một quy luật nghiệt ngã mà con người thực sự bất lực. Nhưng Nguyễn Du đã đồng cảm sâu sắc với những số phận tài hoa, kém may mắn như nàng Tiểu Thanh.

“Nhân tài trong tương lai” là một quan niệm không bao giờ cũ. Cái “đẹp”, cái “tài” thường đi đôi với tai họa, đó vừa là một nghịch lý, vừa là một thực tế trớ trêu trong cuộc sống. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du từng viết:

“Tiếc thay kiếp người

Lợi dụng tài năng có ích lợi gì? “

Ở đây, Nguyễn Du đã gửi gắm cuộc đời của một thi nhân, nghĩ về người và cũng là nghĩ về mình. Cô gái Tiểu Thanh tài sắc vẹn toàn lại vướng vào vòng luẩn quẩn. Tiểu Thanh bị bức hại, chết khi còn nhỏ và những sáng tác của cô cũng gặp số phận tương tự, bị thất lạc và bị thiêu rụi. Tố Như khóc cho mẹ và cũng khóc cho chính mình.

Cuộc phỏng vấn tự giải quyết cho một sự bất công

“Bất hạnh bất thành” là sự bất công kỳ lạ của những người quyền quý, nho nhã. Những mỹ nhân đáng ra được người đời tôn vinh nhưng cuối cùng lại phải lãnh hậu quả tàn khốc. Có gì khác nhau giữa một cô gái Tiểu Thanh khi còn trẻ và một thi sĩ có tài văn chương mà không có phận thành tài như Nguyễn Du? Thật không công bằng trong cuộc sống. Một gia đình phong kiến ​​khắc nghiệt không thể dung nạp được những người tài giỏi như Tiểu Thanh. Xã hội phong kiến ​​chật hẹp không dung nạp được Nguyễn Du.

Với các bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Độc Tiểu Thanh kí làm Trường ĐH KD & CN Hà Nội Được sưu tầm và biên soạn tại đây, hy vọng các bạn sẽ có những góc nhìn mới và cái nhìn tổng thể hơn về tác phẩm. Chúc may mắn trong kỳ thi!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Thể loại: Lớp 10

Bạn thấy bài viết Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về nhân vật Tiểu Thanh qua bài thơ Đọc Tiểu Thanh kí – Văn mẫu 10 hay nhất bên dưới để https://hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội

Nguồn: hubm.edu.vn

#Cảm #nhận #về #nhân #vật #Tiểu #Thanh #qua #bài #thơ #Đọc #Tiểu #Thanh #kí #Văn #mẫu #hay #nhất

ĐH KD & CN Hà Nội

Trường Đại học Quản lý và Kinh doanh Hà nội là một trường dân lập, thuộc Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, được phép thành lập theo Quyết định số 405/TTg, ngày 15/6/1996 của Thủ tướng Chính phủ. Trường chịu sự quản lý Nhà nước của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Hệ thống văn bằng của Trường nằm trong hệ thống văn bằng quốc gia. Ngày 15/09/2006 Thủ tướng Chính phủ đã ra quyết định số 750/QĐ-TTg về việc đổi tên trường thành Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button