Giáo Dục

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo (hay nhất)

Bạn đang gặp khó khăn khi viết bài luận của mình? Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo? Đừng lo lắng! Mời các bạn tham khảo những bài văn mẫu đã được chọn lọc và biên soạn với nội dung súc tích, chi tiết và hay nhất của Trường ĐH KD & CN Hà Nội dưới đây để biết cách làm cũng như bổ sung thêm vốn từ vựng. Hi vọng bạn có một tài liệu hữu ích!

Chứng tỏ thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo – Bài văn mẫu

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

 (hay nhất)

Sông Đà được nhà văn xây dựng thành “nhân vật” có mặt từ đầu đến cuối bài văn, tạo nên giá trị đặc sắc của tác phẩm này. Dưới ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân, Sông Đà không còn là dòng sông vô tri, vô giác mà trở thành một “nhân vật” với tính cách, tâm trạng, sinh hoạt: phong phú, phức tạp. tổ hợp. Tác giả đã nhận xét chung: đây là con sông Tây Bắc hung bạo và trữ tình. Hai nét hung bạo và trữ tình này được nhà văn khai triển xuyên suốt bài văn.

Sự hung bạo của sông Đà không chỉ ở những thác nước, mà còn ở khung cảnh hùng vĩ với vẻ đẹp huyền bí, hoang sơ của dòng sông chảy giữa núi rừng Tây Bắc. Như một nhà quay phim điêu luyện, vừa chỉ cho người xem một cái nhìn khái quát về cảnh Sông Đà, đôi lúc tác giả lại dừng lại để cho khán giả những “cận cảnh” đặc trưng cho sự hung dữ của vùng sông nước này.

Đây là những cảnh hiếm có như cảnh những tảng đá bên bờ sông xây thành, chỉ khi có ánh nắng chiếu ngay trên đầu vào buổi trưa thì nơi đó mới có ánh nắng. Sự so sánh trên tạo ấn tượng khá đậm nét về những vách đá dựng đứng với độ cao vô cùng hấp dẫn. Có nơi bức tường thành sừng sững giữa lòng sông Đà như yết hầu. Kết quả là lòng sông bị thu hẹp lại rất hẹp: hẹp đến mức đứng bên bờ này nhẹ nhàng ném hòn đá qua bờ bên kia, hẹp đến nỗi con nai con hổ đã từng nhảy từ bờ này sang bờ kia. Ấn tượng về sự thẳng tắp, thẳng tắp của ghềnh đá ven sông và dòng suối hẹp càng được tô đậm thêm bằng một chi tiết tiêu biểu và sự liên tưởng bất ngờ – thiên nhiên hoang sơ: với cuộc sống con người hiện đại: Ngồi soi nước. Ca-bin đi qua quãng đường ấy, trời đang hè mà lạnh, tôi có cảm giác như đang đứng trong ngõ nhìn lên khung cửa sổ từ tầng một của ngôi nhà. Nhà văn không chỉ sử dụng thị giác mà còn kết hợp sử dụng các giác quan khác với những so sánh mới mẻ, táo bạo. Bức tường thành dốc đứng gợi lên sự hiểm trở, uy nghiêm, lòng sông hẹp lại gián tiếp gợi lên dòng chảy ghê gớm, dữ dội của dòng lũ.

Sự tàn khốc còn được thể hiện qua sự dữ dội của ghềnh thác và sức mạnh tổng hợp của gió, sóng và đá. Dường như chúng hòa quyện chặt chẽ với nhau để tăng thêm sức uy hiếp, uy hiếp con người: khoảng cách ghềnh Hát Lọng dài hàng cây số, gầu nước, đá đập sóng, sóng đánh gió, bạn cuộn dòng. Gió thổi quanh năm như luôn đòi nợ người lái đò Sông Đà nào đánh bắt đến đó. Ở đây, một bộ phận của câu dường như được tách ra thành nhiều đoạn ngắn gọn, súc tích, được thể hiện bằng phép ám chỉ, ám chỉ, cấu trúc và diễn tiến, tạo nên nhịp điệu gấp gáp, gấp gáp, gấp gáp như chuyển động của một cơn gió mạnh. và sóng lớn.

Tàn bạo hơn nữa là những cửa hút nước khủng khiếp: dưới sông bỗng có những cửa hút nước giống như giếng bê tông bị rơi xuống để chuẩn bị làm móng cầu. Do nước bị hút quá mạnh, nó phát ra những âm thanh nhân hóa như tiếng thở của nước và nghe như tiếng cống bị nghẹt do nước bên trong và bên ngoài cống chênh lệch nhau quá lớn, phát ra âm thanh ùng ục kinh khủng. Để làm nổi bật sự nguy hiểm của việc hút nước, nhà văn đã kết hợp giữa “tả” và “kể”. Ở đây, yếu tố tự sự có vai trò quan trọng trong việc kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Nếu câu trên gợi tả nhiều hơn thì hai câu dưới kể nhiều hơn: Nhiều bè gỗ trên rừng lang thang vô tình… ở hạ lưu.

Sông Đà cũng hung bạo những thác nước. Có nhiều thác nước như sẵn sàng xung trận, sẵn sàng cản phá và tiêu diệt người lái đò, người lái xe, nhất là đối với những người xuôi dòng, ở những nơi này, Sông Đà được ví như một bầy thủy quái. hung hãn, độc tài, nham hiểm, xảo quyệt. Có khi tiếng thác khơi gợi, giễu cợt, có khi reo ầm ầm, như tiếng đàn trâu ngàn làm tổ giữa rừng trúc phá luống rừng, rừng rú cùng đàn trâu. bỏng da. Thác càng chảy mạnh, càng có sức tàn phá, nhà thuyền càng nguy hiểm bởi sự hiện diện của hàng nghìn tảng đá lớn nhỏ. Từng tảng đá được miêu tả như một con quái vật từ hàng nghìn năm vẫn kiên trì mai phục tại đây để bày ra mảng đá dưới lòng sông. Mỗi khi thấy con thuyền nhô lên khúc khuỷu của sóng, chúng lập tức chồm lên ngoạm lấy thuyền. Tác giả nâng và thổi sức sống vào những viên đá vô tri vô giác, khiến người đọc hình dung chúng táo tợn và hung bạo như một lũ giặc điên cuồng. Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của Sông Đà đã hiện lên ở nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “vàng trắng” quý ​​giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tuabin thuỷ điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của Sông Đà đối với sự nghiệp công nghiệp hoá đất nước.

Vì thế Trường ĐH KD & CN Hà Nội Đã hoàn thành bài văn mẫu Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo. Hi vọng nó sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình làm bài và luyện tập với tác phẩm. Chúc may mắn với việc học Văn của bạn!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Chuyên mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12

Thông tin cần xem thêm:

Hình Ảnh về Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất)

Video về Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất)

Wiki về Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất)

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất)

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất) –

Bạn đang gặp khó khăn khi viết bài luận của mình? Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo? Đừng lo lắng! Mời các bạn tham khảo những bài văn mẫu đã được chọn lọc và biên soạn với nội dung súc tích, chi tiết và hay nhất của Trường ĐH KD & CN Hà Nội dưới đây để biết cách làm cũng như bổ sung thêm vốn từ vựng. Hi vọng bạn có một tài liệu hữu ích!

Chứng tỏ thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo – Bài văn mẫu

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

 (hay nhất)

Sông Đà được nhà văn xây dựng thành “nhân vật” có mặt từ đầu đến cuối bài văn, tạo nên giá trị đặc sắc của tác phẩm này. Dưới ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân, Sông Đà không còn là dòng sông vô tri, vô giác mà trở thành một “nhân vật” với tính cách, tâm trạng, sinh hoạt: phong phú, phức tạp. tổ hợp. Tác giả đã nhận xét chung: đây là con sông Tây Bắc hung bạo và trữ tình. Hai nét hung bạo và trữ tình này được nhà văn khai triển xuyên suốt bài văn.

Sự hung bạo của sông Đà không chỉ ở những thác nước, mà còn ở khung cảnh hùng vĩ với vẻ đẹp huyền bí, hoang sơ của dòng sông chảy giữa núi rừng Tây Bắc. Như một nhà quay phim điêu luyện, vừa chỉ cho người xem một cái nhìn khái quát về cảnh Sông Đà, đôi lúc tác giả lại dừng lại để cho khán giả những “cận cảnh” đặc trưng cho sự hung dữ của vùng sông nước này.

Đây là những cảnh hiếm có như cảnh những tảng đá bên bờ sông xây thành, chỉ khi có ánh nắng chiếu ngay trên đầu vào buổi trưa thì nơi đó mới có ánh nắng. Sự so sánh trên tạo ấn tượng khá đậm nét về những vách đá dựng đứng với độ cao vô cùng hấp dẫn. Có nơi bức tường thành sừng sững giữa lòng sông Đà như yết hầu. Kết quả là lòng sông bị thu hẹp lại rất hẹp: hẹp đến mức đứng bên bờ này nhẹ nhàng ném hòn đá qua bờ bên kia, hẹp đến nỗi con nai con hổ đã từng nhảy từ bờ này sang bờ kia. Ấn tượng về sự thẳng tắp, thẳng tắp của ghềnh đá ven sông và dòng suối hẹp càng được tô đậm thêm bằng một chi tiết tiêu biểu và sự liên tưởng bất ngờ – thiên nhiên hoang sơ: với cuộc sống con người hiện đại: Ngồi soi nước. Ca-bin đi qua quãng đường ấy, trời đang hè mà lạnh, tôi có cảm giác như đang đứng trong ngõ nhìn lên khung cửa sổ từ tầng một của ngôi nhà. Nhà văn không chỉ sử dụng thị giác mà còn kết hợp sử dụng các giác quan khác với những so sánh mới mẻ, táo bạo. Bức tường thành dốc đứng gợi lên sự hiểm trở, uy nghiêm, lòng sông hẹp lại gián tiếp gợi lên dòng chảy ghê gớm, dữ dội của dòng lũ.

Sự tàn khốc còn được thể hiện qua sự dữ dội của ghềnh thác và sức mạnh tổng hợp của gió, sóng và đá. Dường như chúng hòa quyện chặt chẽ với nhau để tăng thêm sức uy hiếp, uy hiếp con người: khoảng cách ghềnh Hát Lọng dài hàng cây số, gầu nước, đá đập sóng, sóng đánh gió, bạn cuộn dòng. Gió thổi quanh năm như luôn đòi nợ người lái đò Sông Đà nào đánh bắt đến đó. Ở đây, một bộ phận của câu dường như được tách ra thành nhiều đoạn ngắn gọn, súc tích, được thể hiện bằng phép ám chỉ, ám chỉ, cấu trúc và diễn tiến, tạo nên nhịp điệu gấp gáp, gấp gáp, gấp gáp như chuyển động của một cơn gió mạnh. và sóng lớn.

Tàn bạo hơn nữa là những cửa hút nước khủng khiếp: dưới sông bỗng có những cửa hút nước giống như giếng bê tông bị rơi xuống để chuẩn bị làm móng cầu. Do nước bị hút quá mạnh, nó phát ra những âm thanh nhân hóa như tiếng thở của nước và nghe như tiếng cống bị nghẹt do nước bên trong và bên ngoài cống chênh lệch nhau quá lớn, phát ra âm thanh ùng ục kinh khủng. Để làm nổi bật sự nguy hiểm của việc hút nước, nhà văn đã kết hợp giữa “tả” và “kể”. Ở đây, yếu tố tự sự có vai trò quan trọng trong việc kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Nếu câu trên gợi tả nhiều hơn thì hai câu dưới kể nhiều hơn: Nhiều bè gỗ trên rừng lang thang vô tình… ở hạ lưu.


Sông Đà cũng hung bạo những thác nước. Có nhiều thác nước như sẵn sàng xung trận, sẵn sàng cản phá và tiêu diệt người lái đò, người lái xe, nhất là đối với những người xuôi dòng, ở những nơi này, Sông Đà được ví như một bầy thủy quái. hung hãn, độc tài, nham hiểm, xảo quyệt. Có khi tiếng thác khơi gợi, giễu cợt, có khi reo ầm ầm, như tiếng đàn trâu ngàn làm tổ giữa rừng trúc phá luống rừng, rừng rú cùng đàn trâu. bỏng da. Thác càng chảy mạnh, càng có sức tàn phá, nhà thuyền càng nguy hiểm bởi sự hiện diện của hàng nghìn tảng đá lớn nhỏ. Từng tảng đá được miêu tả như một con quái vật từ hàng nghìn năm vẫn kiên trì mai phục tại đây để bày ra mảng đá dưới lòng sông. Mỗi khi thấy con thuyền nhô lên khúc khuỷu của sóng, chúng lập tức chồm lên ngoạm lấy thuyền. Tác giả nâng và thổi sức sống vào những viên đá vô tri vô giác, khiến người đọc hình dung chúng táo tợn và hung bạo như một lũ giặc điên cuồng. Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của Sông Đà đã hiện lên ở nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “vàng trắng” quý ​​giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tuabin thuỷ điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của Sông Đà đối với sự nghiệp công nghiệp hoá đất nước.

Vì thế Trường ĐH KD & CN Hà Nội Đã hoàn thành bài văn mẫu Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo. Hi vọng nó sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình làm bài và luyện tập với tác phẩm. Chúc may mắn với việc học Văn của bạn!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Chuyên mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12

 

[rule_{ruleNumber}]

Bạn đang gặp khó khăn khi viết bài luận của mình? Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo? Đừng lo lắng! Mời các bạn tham khảo những bài văn mẫu đã được chọn lọc và biên soạn với nội dung súc tích, chi tiết và hay nhất của Trường ĐH KD & CN Hà Nội dưới đây để biết cách làm cũng như bổ sung thêm vốn từ vựng. Hi vọng bạn có một tài liệu hữu ích!

Chứng tỏ thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo – Bài văn mẫu

Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

 (hay nhất)

Sông Đà được nhà văn xây dựng thành “nhân vật” có mặt từ đầu đến cuối bài văn, tạo nên giá trị đặc sắc của tác phẩm này. Dưới ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân, Sông Đà không còn là dòng sông vô tri, vô giác mà trở thành một “nhân vật” với tính cách, tâm trạng, sinh hoạt: phong phú, phức tạp. tổ hợp. Tác giả đã nhận xét chung: đây là con sông Tây Bắc hung bạo và trữ tình. Hai nét hung bạo và trữ tình này được nhà văn khai triển xuyên suốt bài văn.

Sự hung bạo của sông Đà không chỉ ở những thác nước, mà còn ở khung cảnh hùng vĩ với vẻ đẹp huyền bí, hoang sơ của dòng sông chảy giữa núi rừng Tây Bắc. Như một nhà quay phim điêu luyện, vừa chỉ cho người xem một cái nhìn khái quát về cảnh Sông Đà, đôi lúc tác giả lại dừng lại để cho khán giả những “cận cảnh” đặc trưng cho sự hung dữ của vùng sông nước này.

Đây là những cảnh hiếm có như cảnh những tảng đá bên bờ sông xây thành, chỉ khi có ánh nắng chiếu ngay trên đầu vào buổi trưa thì nơi đó mới có ánh nắng. Sự so sánh trên tạo ấn tượng khá đậm nét về những vách đá dựng đứng với độ cao vô cùng hấp dẫn. Có nơi bức tường thành sừng sững giữa lòng sông Đà như yết hầu. Kết quả là lòng sông bị thu hẹp lại rất hẹp: hẹp đến mức đứng bên bờ này nhẹ nhàng ném hòn đá qua bờ bên kia, hẹp đến nỗi con nai con hổ đã từng nhảy từ bờ này sang bờ kia. Ấn tượng về sự thẳng tắp, thẳng tắp của ghềnh đá ven sông và dòng suối hẹp càng được tô đậm thêm bằng một chi tiết tiêu biểu và sự liên tưởng bất ngờ – thiên nhiên hoang sơ: với cuộc sống con người hiện đại: Ngồi soi nước. Ca-bin đi qua quãng đường ấy, trời đang hè mà lạnh, tôi có cảm giác như đang đứng trong ngõ nhìn lên khung cửa sổ từ tầng một của ngôi nhà. Nhà văn không chỉ sử dụng thị giác mà còn kết hợp sử dụng các giác quan khác với những so sánh mới mẻ, táo bạo. Bức tường thành dốc đứng gợi lên sự hiểm trở, uy nghiêm, lòng sông hẹp lại gián tiếp gợi lên dòng chảy ghê gớm, dữ dội của dòng lũ.

Sự tàn khốc còn được thể hiện qua sự dữ dội của ghềnh thác và sức mạnh tổng hợp của gió, sóng và đá. Dường như chúng hòa quyện chặt chẽ với nhau để tăng thêm sức uy hiếp, uy hiếp con người: khoảng cách ghềnh Hát Lọng dài hàng cây số, gầu nước, đá đập sóng, sóng đánh gió, bạn cuộn dòng. Gió thổi quanh năm như luôn đòi nợ người lái đò Sông Đà nào đánh bắt đến đó. Ở đây, một bộ phận của câu dường như được tách ra thành nhiều đoạn ngắn gọn, súc tích, được thể hiện bằng phép ám chỉ, ám chỉ, cấu trúc và diễn tiến, tạo nên nhịp điệu gấp gáp, gấp gáp, gấp gáp như chuyển động của một cơn gió mạnh. và sóng lớn.

Tàn bạo hơn nữa là những cửa hút nước khủng khiếp: dưới sông bỗng có những cửa hút nước giống như giếng bê tông bị rơi xuống để chuẩn bị làm móng cầu. Do nước bị hút quá mạnh, nó phát ra những âm thanh nhân hóa như tiếng thở của nước và nghe như tiếng cống bị nghẹt do nước bên trong và bên ngoài cống chênh lệch nhau quá lớn, phát ra âm thanh ùng ục kinh khủng. Để làm nổi bật sự nguy hiểm của việc hút nước, nhà văn đã kết hợp giữa “tả” và “kể”. Ở đây, yếu tố tự sự có vai trò quan trọng trong việc kích thích trí tưởng tượng của người đọc. Nếu câu trên gợi tả nhiều hơn thì hai câu dưới kể nhiều hơn: Nhiều bè gỗ trên rừng lang thang vô tình… ở hạ lưu.


Sông Đà cũng hung bạo những thác nước. Có nhiều thác nước như sẵn sàng xung trận, sẵn sàng cản phá và tiêu diệt người lái đò, người lái xe, nhất là đối với những người xuôi dòng, ở những nơi này, Sông Đà được ví như một bầy thủy quái. hung hãn, độc tài, nham hiểm, xảo quyệt. Có khi tiếng thác khơi gợi, giễu cợt, có khi reo ầm ầm, như tiếng đàn trâu ngàn làm tổ giữa rừng trúc phá luống rừng, rừng rú cùng đàn trâu. bỏng da. Thác càng chảy mạnh, càng có sức tàn phá, nhà thuyền càng nguy hiểm bởi sự hiện diện của hàng nghìn tảng đá lớn nhỏ. Từng tảng đá được miêu tả như một con quái vật từ hàng nghìn năm vẫn kiên trì mai phục tại đây để bày ra mảng đá dưới lòng sông. Mỗi khi thấy con thuyền nhô lên khúc khuỷu của sóng, chúng lập tức chồm lên ngoạm lấy thuyền. Tác giả nâng và thổi sức sống vào những viên đá vô tri vô giác, khiến người đọc hình dung chúng táo tợn và hung bạo như một lũ giặc điên cuồng. Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của Sông Đà đã hiện lên ở nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “vàng trắng” quý ​​giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tuabin thuỷ điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của Sông Đà đối với sự nghiệp công nghiệp hoá đất nước.

Vì thế Trường ĐH KD & CN Hà Nội Đã hoàn thành bài văn mẫu Chứng minh thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo. Hi vọng nó sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình làm bài và luyện tập với tác phẩm. Chúc may mắn với việc học Văn của bạn!

Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội

Chuyên mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12

Bạn thấy bài viết Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất) có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu  không hãy comment góp ý thêm về Chứng minh rằng thiên nhiên trong Người lái đò sông Đà là con sông Đà hung bạo

(hay nhất) bên dưới để https://hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội

Nguồn: hubm.edu.vn

#Chứng #minh #rằng #thiên #nhiên #trong #Người #lái #đò #sông #Đà #là #con #sông #Đà #hung #bạo #hay #nhất

ĐH KD & CN Hà Nội

Trường Đại học Quản lý và Kinh doanh Hà nội là một trường dân lập, thuộc Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, được phép thành lập theo Quyết định số 405/TTg, ngày 15/6/1996 của Thủ tướng Chính phủ. Trường chịu sự quản lý Nhà nước của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Hệ thống văn bằng của Trường nằm trong hệ thống văn bằng quốc gia. Ngày 15/09/2006 Thủ tướng Chính phủ đã ra quyết định số 750/QĐ-TTg về việc đổi tên trường thành Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button