Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng | Phần Lý Thuyết

Lý thuyết Địa lý 12 Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
1. Thiên nhiên phân hóa theo Bắc – Nam
a) Lãnh thổ phía Bắc (từ dãy Bạch Mã trở lên)
– Có khí hậu nhiệt đới gió mùa, mùa đông lạnh giá.
Nhiệt độ trung bình hàng năm 22-240C.
– Chia làm 2 mùa: mùa đông và mùa hạ.
– Cảnh quan phổ biến là rừng nhiệt đới gió mùa.
– Thành phần sinh vật có các loài nhiệt đới chiếm ưu thế.
b) Lãnh thổ phía Nam (từ dãy Bạch Mã trở vào)
Khí hậu cận xích đạo với gió mùa nóng quanh năm.
Nhiệt độ trung bình hàng năm trên 250 ° C.
– Chia làm 2 mùa: mùa mưa và mùa khô.
– Cảnh quan phổ biến của rừng gió mùa cận xích đạo.
– Thành phần sinh vật mang tính chất cận xích đạo và nhiệt đới với nhiều loài sinh vật.
2. Thiên nhiên bị chia cắt theo Đông – Tây
Từ Đông sang Tây, thiên nhiên nước ta chia thành 3 dải rõ rệt:
a) Vùng biển và thềm lục địa
Vùng biển rộng gấp 3 lần diện tích đất liền. Độ nông – sâu, rộng – hẹp của thềm lục địa có quan hệ mật thiết với vùng đồng bằng và vùng gò đồi lân cận.
Thiên nhiên của biển nước ta rất đa dạng và phong phú.
b) Đồng bằng ven biển
– Hình thành đồng bằng Bắc Bộ và đồng bằng Nam Bộ, mở rộng các bãi triều thấp bằng phẳng, thềm lục địa rộng, cảnh quan thiên nhiên phong phú, xanh tươi.
– Đồng bằng ven biển miền Trung, đồi núi lan ra biển, bị chia cắt thành các đồng bằng nhỏ, đường bờ biển quanh co với thềm lục địa hẹp. Địa hình bồi tụ và mài mòn xen kẽ, các cồn cát, đầm phá diễn ra khá phổ biến.
c) Khu vực đồi núi
– Sự phân hóa tự nhiên ở miền núi rất phức tạp, chủ yếu do ảnh hưởng của gió mùa có hướng của các dãy núi.
– Trong khi vùng núi Đông Bắc có mùa đông lạnh đến sớm thì ở vùng núi thấp phía Tây Tây Bắc mùa đông ít lạnh hơn nhưng khô, mùa hè đến sớm. Khí hậu Tây Bắc lạnh chủ yếu do địa hình núi cao.
– Trong khi sườn đông Trường Sơn có mưa vào mùa thu đông thì vùng núi Tây Nguyên lại vào mùa khô, nhiều nơi khô hạn gay gắt. Về mùa mưa ở Tây Nguyên, trên sườn đông Trường Sơn nhiều nơi chịu ảnh hưởng của gió Tây khô nóng.
xem thêm Đàm thoại 12: Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Lớp 12, Địa lý 12
Thông tin cần xem thêm:
Hình Ảnh về Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết
Video về Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết
Wiki về Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết
Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết
Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết -
Lý thuyết Địa lý 12 Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
1. Thiên nhiên phân hóa theo Bắc - Nam
a) Lãnh thổ phía Bắc (từ dãy Bạch Mã trở lên)
- Có khí hậu nhiệt đới gió mùa, mùa đông lạnh giá.
Nhiệt độ trung bình hàng năm 22-240C.
- Chia làm 2 mùa: mùa đông và mùa hạ.
- Cảnh quan phổ biến là rừng nhiệt đới gió mùa.
- Thành phần sinh vật có các loài nhiệt đới chiếm ưu thế.
b) Lãnh thổ phía Nam (từ dãy Bạch Mã trở vào)
Khí hậu cận xích đạo với gió mùa nóng quanh năm.
Nhiệt độ trung bình hàng năm trên 250 ° C.
- Chia làm 2 mùa: mùa mưa và mùa khô.
- Cảnh quan phổ biến của rừng gió mùa cận xích đạo.
- Thành phần sinh vật mang tính chất cận xích đạo và nhiệt đới với nhiều loài sinh vật.
2. Thiên nhiên bị chia cắt theo Đông - Tây
Từ Đông sang Tây, thiên nhiên nước ta chia thành 3 dải rõ rệt:
a) Vùng biển và thềm lục địa
Vùng biển rộng gấp 3 lần diện tích đất liền. Độ nông - sâu, rộng - hẹp của thềm lục địa có quan hệ mật thiết với vùng đồng bằng và vùng gò đồi lân cận.
Thiên nhiên của biển nước ta rất đa dạng và phong phú.
b) Đồng bằng ven biển
- Hình thành đồng bằng Bắc Bộ và đồng bằng Nam Bộ, mở rộng các bãi triều thấp bằng phẳng, thềm lục địa rộng, cảnh quan thiên nhiên phong phú, xanh tươi.
- Đồng bằng ven biển miền Trung, đồi núi lan ra biển, bị chia cắt thành các đồng bằng nhỏ, đường bờ biển quanh co với thềm lục địa hẹp. Địa hình bồi tụ và mài mòn xen kẽ, các cồn cát, đầm phá diễn ra khá phổ biến.
c) Khu vực đồi núi
- Sự phân hóa tự nhiên ở miền núi rất phức tạp, chủ yếu do ảnh hưởng của gió mùa có hướng của các dãy núi.
- Trong khi vùng núi Đông Bắc có mùa đông lạnh đến sớm thì ở vùng núi thấp phía Tây Tây Bắc mùa đông ít lạnh hơn nhưng khô, mùa hè đến sớm. Khí hậu Tây Bắc lạnh chủ yếu do địa hình núi cao.
- Trong khi sườn đông Trường Sơn có mưa vào mùa thu đông thì vùng núi Tây Nguyên lại vào mùa khô, nhiều nơi khô hạn gay gắt. Về mùa mưa ở Tây Nguyên, trên sườn đông Trường Sơn nhiều nơi chịu ảnh hưởng của gió Tây khô nóng.
xem thêm Đàm thoại 12: Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Lớp 12, Địa lý 12
[rule_{ruleNumber}]
Lý thuyết Địa lý 12 Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
1. Thiên nhiên phân hóa theo Bắc – Nam
a) Lãnh thổ phía Bắc (từ dãy Bạch Mã trở lên)
– Có khí hậu nhiệt đới gió mùa, mùa đông lạnh giá.
Nhiệt độ trung bình hàng năm 22-240C.
– Chia làm 2 mùa: mùa đông và mùa hạ.
– Cảnh quan phổ biến là rừng nhiệt đới gió mùa.
– Thành phần sinh vật có các loài nhiệt đới chiếm ưu thế.
b) Lãnh thổ phía Nam (từ dãy Bạch Mã trở vào)
Khí hậu cận xích đạo với gió mùa nóng quanh năm.
Nhiệt độ trung bình hàng năm trên 250 ° C.
– Chia làm 2 mùa: mùa mưa và mùa khô.
– Cảnh quan phổ biến của rừng gió mùa cận xích đạo.
– Thành phần sinh vật mang tính chất cận xích đạo và nhiệt đới với nhiều loài sinh vật.
2. Thiên nhiên bị chia cắt theo Đông – Tây
Từ Đông sang Tây, thiên nhiên nước ta chia thành 3 dải rõ rệt:
a) Vùng biển và thềm lục địa
Vùng biển rộng gấp 3 lần diện tích đất liền. Độ nông – sâu, rộng – hẹp của thềm lục địa có quan hệ mật thiết với vùng đồng bằng và vùng gò đồi lân cận.
Thiên nhiên của biển nước ta rất đa dạng và phong phú.
b) Đồng bằng ven biển
– Hình thành đồng bằng Bắc Bộ và đồng bằng Nam Bộ, mở rộng các bãi triều thấp bằng phẳng, thềm lục địa rộng, cảnh quan thiên nhiên phong phú, xanh tươi.
– Đồng bằng ven biển miền Trung, đồi núi lan ra biển, bị chia cắt thành các đồng bằng nhỏ, đường bờ biển quanh co với thềm lục địa hẹp. Địa hình bồi tụ và mài mòn xen kẽ, các cồn cát, đầm phá diễn ra khá phổ biến.
c) Khu vực đồi núi
– Sự phân hóa tự nhiên ở miền núi rất phức tạp, chủ yếu do ảnh hưởng của gió mùa có hướng của các dãy núi.
– Trong khi vùng núi Đông Bắc có mùa đông lạnh đến sớm thì ở vùng núi thấp phía Tây Tây Bắc mùa đông ít lạnh hơn nhưng khô, mùa hè đến sớm. Khí hậu Tây Bắc lạnh chủ yếu do địa hình núi cao.
– Trong khi sườn đông Trường Sơn có mưa vào mùa thu đông thì vùng núi Tây Nguyên lại vào mùa khô, nhiều nơi khô hạn gay gắt. Về mùa mưa ở Tây Nguyên, trên sườn đông Trường Sơn nhiều nơi chịu ảnh hưởng của gió Tây khô nóng.
xem thêm Đàm thoại 12: Bài 11. Thiên nhiên đa dạng
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Lớp 12, Địa lý 12
Bạn thấy bài viết Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Lý thuyết Địa lí 12 Bài 11. Thiên nhiên phân hóa đa dạng
| Phần Lý Thuyết bên dưới để https://hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội
Nguồn: hubm.edu.vn
#Lý #thuyết #Địa #lí #Bài #Thiên #nhiên #phân #hóa #đa #dạng #Phần #Lý #Thuyết