Soạn bài Nhớ đồng nâng cao hay nhất – Soạn văn 11

Gợi ý Soạn bộ nhớ nâng cao tốt nhất. Bộ sưu tập Soạn văn 11 nâng cao được biên soạn ngắn gọn, chi tiết và đầy đủ.
Hãy cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội đến với bài viết dưới đây:
Hướng dẫn Soạn bài Học thuộc Ngữ văn 11 Nâng cao
Câu hỏi 1: Chỉ ra những câu thơ được lặp lại nhiều lần trong bài thơ (có biến tấu nhẹ) và cho biết hiệu quả nghệ thuật của chúng trong việc thể hiện nỗi nhớ của tác giả.
Gợi ý:
– Trong bài thơ, Tố Hữu sử dụng nhiều phép ám chỉ, đặc biệt là điệp khúc: Không gì sâu bằng những nỗi nhớ nhung, Không gì sâu bằng những buổi trưa lẻ loi, và câu hò từ đâu. Hai điệp khúc đã dấy lên một nỗi ám ảnh lớn trong lòng người đọc. Câu thơ gợi lên nỗi nhớ da diết, nỗi cô đơn của nhà thơ. Nỗi nhớ được so sánh bằng biện pháp ẩn dụ để chuyển đổi cảm giác (Không gì sâu lắng bằng… nỗi nhớ giữa trưa, hiu quạnh giữa trưa). Phép điệp ngữ “ở đâu” được lặp lại liên tục trong các khổ thơ, trải rộng nỗi nhớ của nhà thơ. Nó gợi cho nhà thơ sự bồi hồi, hồi tưởng về tất cả những gì đã gắn bó máu thịt với mình. Đôi chân bị xiềng xích, đôi mắt bị giam hãm bởi bốn bức tường của nhà tù, nhà thơ chỉ có thể nghe và cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của mình. Việc sử dụng thành công các biện pháp nghệ thuật như trên đã thể hiện tình cảm sâu sắc của nhà thơ trước hoàn cảnh ngục tù.
Câu 2: Cảnh quê hiện lên qua nỗi nhớ của tác giả với những cảnh vật và bóng người nào?
Gợi ý:
– Khổ thơ đầu và sâu sắc nhất vẫn là những câu thơ thể hiện tình yêu tha thiết và nỗi nhớ quê hương, đồng bào của nhà thơ. Trong nỗi thanh vắng của những buổi chiều hoài niệm, Tố Hữu trở về với những gì thân thuộc nhất của quê hương, của tuổi thơ:
Còn đâu mùi gió, mùi đất.
Còn đâu những hàng tre mát rượi để thở bình yên?
Mỗi hộp mạ xanh ở đâu?
Nương khoai sắn ở đâu?
– Trở về trong nỗi nhớ quê, Tố Hữu trở về “lán làng”, những con người “lưng còng xuống luống cày – Mà bùn vọng hương”. Đều là những hình thù quen thuộc, vậy mà giờ đây “Sao lại chia lìa, xa vời vợi”. Lời bài hát vừa da diết, vừa gợi mở, vừa gợi lên nỗi nhớ và nỗi buồn da diết.
Câu hỏi 3: Qua bài thơ tâm trạng của tác giả diễn biến như thế nào?
Gợi ý:
Bài thơ là mạch cảm xúc tuôn trào của tác giả. Nỗi khắc khoải trong ngục tù, nỗi cô đơn của nhà thơ khi bắt gặp tiếng hát tha thiết của quê hương là nguyên nhân khiến nhà thơ có cảm xúc nhớ quê hương, nhớ đồng bào. Từ đó, trái tim nhà thơ càng thêm khao khát tự do, hành động, thực hiện lý tưởng để đem lại độc lập cho dân tộc, ấm no cho quê hương. Mạch cảm xúc của tác giả trong bài thơ tự nhiên mà logic. Nó phù hợp với tâm trạng của một người lính trẻ khao khát hành động nhưng bị giam cầm.
Câu hỏi 4: Bài thơ có tên là Thiếu đồng, nhưng cảm xúc và hình ảnh không chỉ dừng lại ở “thiếu đồng”, vậy về bản chất, cảm xúc đó bao gồm những cảm xúc nào và nó sẽ đi về đâu?
Gợi ý:
– Bài thơ Nhớ Đồng là bài thơ giàu cảm xúc, tâm trạng của người chiến sĩ cộng sản khao khát tự do hành động. Nỗi nhớ quê, nhớ người, tự mình thể hiện tình yêu cuộc sống bên ngoài nhà tù, trong đó có tình yêu Tổ quốc và khát vọng tự do.
>> Xem thêm: Soạn bài Nhớ Đồng ngắn gọn nhất
Sau khi cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội trả lời câu hỏi bài Nhớ Đồng trong chương trình Ngữ Văn 11 Nâng cao, mời các bạn cùng tham khảo bài văn mẫu phân tích bài Nhớ Đồng sau đây để hiểu thêm về tác phẩm.
Phân tích khả năng ghi nhớ chương trình đồng nâng cao
Bài “Mộng đông” được sáng tác khi nhà thơ đang bị giam ở ngục Thừa Phủ (Huế). Cả bài thơ là tâm tư của người tù-người lính sâu nặng với thiên nhiên, cuộc sống và con người quê hương.
Trong “buổi trưa hiu quạnh” của cuộc sống không tự do sau cánh cửa, nỗi nhớ trong lòng người tù – nhà thơ trỗi dậy từ một âm thanh quen thuộc – tiếng hò – vang vọng vào ngục thất. Biết bao kỷ niệm quê hương cùng lúc hiện về trong tâm trí. Điệp khúc:
– Không có gì sâu lắng bằng buổi chiều hoài niệm
Cô đơn bên trong một tiếng hét!
– Không có gì bằng một buổi chiều cô đơn
Ôi quê hương yêu dấu!
được lặp lại nhiều lần nhấn mạnh nỗi buồn da diết, đau đớn, khắc khoải trong lòng con người. Những hình ảnh về thôn quê, làng mạc, con người… cứ dần hiện lên trong trí nhớ của người lính sâu nặng với quê hương.
Những hình ảnh, âm thanh, màu sắc, hương vị của cuộc sống dân dã nơi thôn quê bừng lên hiện ra: gió thơm hương đình, rặng tre mát rượi, rặng tre xanh um, ruộng khoai lang. , xóm làng, cánh đồng lúa mềm, tiếng xe hàng nước, tiếng rao… Trong tù, nhà thơ vẫn gắn bó với cuộc đời.
Trong nỗi nhớ, con người và cảnh vật quê hương càng trở nên sống động, gần gũi đến lạ. Nỗi nhớ quê da diết nhất là nỗi nhớ về những người nông dân cần cù, chất phác, chân chất, từng dãi nắng dầm mưa. Trong ký ức và tâm hồn nhà thơ, những con người thôn quê đáng yêu, đáng quý ấy chính là những người làm chủ ruộng đất, làm nên mùa màng, tạo dựng sự sống – niềm hy vọng thầm lặng, bền bỉ nhưng bất diệt của cộng đồng. Làng quê:
Ở đâu lưng cong xuống rãnh
Nhưng bùn hy vọng thơm
Và tất cả những bàn tay đó ở đâu?
Giống như bầu trời vào buổi sáng sớm?
Bài thơ như tạc vào trời đất một bức tượng lành – chân dung người lao động, tạo nên vẻ đẹp vượt thời gian của người lao động mang giá trị sống, hy vọng cho tương lai.
Lời nhắn từ đâu, ở đâu, thân yêu ơi,… khiến nỗi nhớ càng sâu đậm, khắc khoải. “Nhớ đồng” là nhớ nhiều điều làm nên cuộc sống bên ngoài ngục tù mà giờ đây, người lính đang ở trong hoàn cảnh phải chia lìa tất cả. Cảm giác nhớ nhung, đau lòng là một cảm giác, nỗi buồn rất thực.
Phần sau của bài thơ tạo nên một bước ngoặt trong mạch suy nghĩ của tác giả. Sau một thoáng buồn sâu lắng, người lính nhớ lại hình ảnh của chính mình ngày xưa, cái thời “đi theo lòng vòng” để đến với cách mạng, với Đảng như thức tỉnh lý trí không cho phép của nhà thơ. mãi chìm đắm trong nỗi nhớ.
Và thế là nhà thơ khao khát tự do, khao khát được ra tù để lại vào trường đấu tranh. Hình ảnh chim sơn ca “Người quê say nắng hát vui – Trên chín tầng trời” đầy cảm hứng lãng mạn, nó tạo nên sự tương phản cao giữa giấc mơ và hiện thực khắc nghiệt của “hoàn cảnh ngục tù”.
Tâm tư của người lính trong ngục được thể hiện khá chân thực, liền mạch: Nỗi nhớ được đánh thức từ “tiếng khóc não nề”. Bài hát gợi lên thế giới đồng quê từ cảnh vật đến những bóng dáng thân quen – từ những con người lam lũ vất vả đến những bà mẹ già neo đơn. Rồi nhớ về những tháng ngày tự do; cuối cùng trở về thực tại “hoàn cảnh lao tù” để nhắc nhở trái tim phải vượt lên hoàn cảnh, kiên trì trong cuộc sống và tin tưởng vào ngày mai.
Cùng với những bài thơ khác trong tuyển tập Tự Thất, Nho Đồng mang đến cho thơ ca Việt Nam trước năm 1945 một “cái tôi” trữ tình cách mạng độc đáo.
Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội Tôi đã hướng dẫn các em soạn bài Trí nhớ nâng cao, hi vọng qua bài viết này các em đã nắm được nội dung tác phẩm, từ đó có thêm những kiến thức cơ bản để học tốt Ngữ văn lớp 11 Nâng cao. Đừng quên xem thêm các bài viết khác Thư mẫu 11 Nhất của trường ĐH KD & CN Hà Nội. Chúc các bạn học tốt!
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Văn lớp 11, Ngữ văn 11
Thông tin cần xem thêm:
Hình Ảnh về Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11
Video về Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11
Wiki về Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11
Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11
Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11 -
Gợi ý Soạn bộ nhớ nâng cao tốt nhất. Bộ sưu tập Soạn văn 11 nâng cao được biên soạn ngắn gọn, chi tiết và đầy đủ.
Hãy cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội đến với bài viết dưới đây:
Hướng dẫn Soạn bài Học thuộc Ngữ văn 11 Nâng cao
Câu hỏi 1: Chỉ ra những câu thơ được lặp lại nhiều lần trong bài thơ (có biến tấu nhẹ) và cho biết hiệu quả nghệ thuật của chúng trong việc thể hiện nỗi nhớ của tác giả.
Gợi ý:
- Trong bài thơ, Tố Hữu sử dụng nhiều phép ám chỉ, đặc biệt là điệp khúc: Không gì sâu bằng những nỗi nhớ nhung, Không gì sâu bằng những buổi trưa lẻ loi, và câu hò từ đâu. Hai điệp khúc đã dấy lên một nỗi ám ảnh lớn trong lòng người đọc. Câu thơ gợi lên nỗi nhớ da diết, nỗi cô đơn của nhà thơ. Nỗi nhớ được so sánh bằng biện pháp ẩn dụ để chuyển đổi cảm giác (Không gì sâu lắng bằng… nỗi nhớ giữa trưa, hiu quạnh giữa trưa). Phép điệp ngữ “ở đâu” được lặp lại liên tục trong các khổ thơ, trải rộng nỗi nhớ của nhà thơ. Nó gợi cho nhà thơ sự bồi hồi, hồi tưởng về tất cả những gì đã gắn bó máu thịt với mình. Đôi chân bị xiềng xích, đôi mắt bị giam hãm bởi bốn bức tường của nhà tù, nhà thơ chỉ có thể nghe và cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của mình. Việc sử dụng thành công các biện pháp nghệ thuật như trên đã thể hiện tình cảm sâu sắc của nhà thơ trước hoàn cảnh ngục tù.
Câu 2: Cảnh quê hiện lên qua nỗi nhớ của tác giả với những cảnh vật và bóng người nào?
Gợi ý:
- Khổ thơ đầu và sâu sắc nhất vẫn là những câu thơ thể hiện tình yêu tha thiết và nỗi nhớ quê hương, đồng bào của nhà thơ. Trong nỗi thanh vắng của những buổi chiều hoài niệm, Tố Hữu trở về với những gì thân thuộc nhất của quê hương, của tuổi thơ:
Còn đâu mùi gió, mùi đất.
Còn đâu những hàng tre mát rượi để thở bình yên?
Mỗi hộp mạ xanh ở đâu?
Nương khoai sắn ở đâu?
- Trở về trong nỗi nhớ quê, Tố Hữu trở về “lán làng”, những con người “lưng còng xuống luống cày - Mà bùn vọng hương”. Đều là những hình thù quen thuộc, vậy mà giờ đây “Sao lại chia lìa, xa vời vợi”. Lời bài hát vừa da diết, vừa gợi mở, vừa gợi lên nỗi nhớ và nỗi buồn da diết.
Câu hỏi 3: Qua bài thơ tâm trạng của tác giả diễn biến như thế nào?
Gợi ý:
Bài thơ là mạch cảm xúc tuôn trào của tác giả. Nỗi khắc khoải trong ngục tù, nỗi cô đơn của nhà thơ khi bắt gặp tiếng hát tha thiết của quê hương là nguyên nhân khiến nhà thơ có cảm xúc nhớ quê hương, nhớ đồng bào. Từ đó, trái tim nhà thơ càng thêm khao khát tự do, hành động, thực hiện lý tưởng để đem lại độc lập cho dân tộc, ấm no cho quê hương. Mạch cảm xúc của tác giả trong bài thơ tự nhiên mà logic. Nó phù hợp với tâm trạng của một người lính trẻ khao khát hành động nhưng bị giam cầm.
Câu hỏi 4: Bài thơ có tên là Thiếu đồng, nhưng cảm xúc và hình ảnh không chỉ dừng lại ở “thiếu đồng”, vậy về bản chất, cảm xúc đó bao gồm những cảm xúc nào và nó sẽ đi về đâu?
Gợi ý:
- Bài thơ Nhớ Đồng là bài thơ giàu cảm xúc, tâm trạng của người chiến sĩ cộng sản khao khát tự do hành động. Nỗi nhớ quê, nhớ người, tự mình thể hiện tình yêu cuộc sống bên ngoài nhà tù, trong đó có tình yêu Tổ quốc và khát vọng tự do.
>> Xem thêm: Soạn bài Nhớ Đồng ngắn gọn nhất
Sau khi cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội trả lời câu hỏi bài Nhớ Đồng trong chương trình Ngữ Văn 11 Nâng cao, mời các bạn cùng tham khảo bài văn mẫu phân tích bài Nhớ Đồng sau đây để hiểu thêm về tác phẩm.
Phân tích khả năng ghi nhớ chương trình đồng nâng cao
Bài “Mộng đông” được sáng tác khi nhà thơ đang bị giam ở ngục Thừa Phủ (Huế). Cả bài thơ là tâm tư của người tù-người lính sâu nặng với thiên nhiên, cuộc sống và con người quê hương.
Trong “buổi trưa hiu quạnh” của cuộc sống không tự do sau cánh cửa, nỗi nhớ trong lòng người tù - nhà thơ trỗi dậy từ một âm thanh quen thuộc - tiếng hò - vang vọng vào ngục thất. Biết bao kỷ niệm quê hương cùng lúc hiện về trong tâm trí. Điệp khúc:
- Không có gì sâu lắng bằng buổi chiều hoài niệm
Cô đơn bên trong một tiếng hét!
- Không có gì bằng một buổi chiều cô đơn
Ôi quê hương yêu dấu!
được lặp lại nhiều lần nhấn mạnh nỗi buồn da diết, đau đớn, khắc khoải trong lòng con người. Những hình ảnh về thôn quê, làng mạc, con người… cứ dần hiện lên trong trí nhớ của người lính sâu nặng với quê hương.
Những hình ảnh, âm thanh, màu sắc, hương vị của cuộc sống dân dã nơi thôn quê bừng lên hiện ra: gió thơm hương đình, rặng tre mát rượi, rặng tre xanh um, ruộng khoai lang. , xóm làng, cánh đồng lúa mềm, tiếng xe hàng nước, tiếng rao… Trong tù, nhà thơ vẫn gắn bó với cuộc đời.
Trong nỗi nhớ, con người và cảnh vật quê hương càng trở nên sống động, gần gũi đến lạ. Nỗi nhớ quê da diết nhất là nỗi nhớ về những người nông dân cần cù, chất phác, chân chất, từng dãi nắng dầm mưa. Trong ký ức và tâm hồn nhà thơ, những con người thôn quê đáng yêu, đáng quý ấy chính là những người làm chủ ruộng đất, làm nên mùa màng, tạo dựng sự sống - niềm hy vọng thầm lặng, bền bỉ nhưng bất diệt của cộng đồng. Làng quê:
Ở đâu lưng cong xuống rãnh
Nhưng bùn hy vọng thơm
Và tất cả những bàn tay đó ở đâu?
Giống như bầu trời vào buổi sáng sớm?
Bài thơ như tạc vào trời đất một bức tượng lành - chân dung người lao động, tạo nên vẻ đẹp vượt thời gian của người lao động mang giá trị sống, hy vọng cho tương lai.
Lời nhắn từ đâu, ở đâu, thân yêu ơi,… khiến nỗi nhớ càng sâu đậm, khắc khoải. “Nhớ đồng” là nhớ nhiều điều làm nên cuộc sống bên ngoài ngục tù mà giờ đây, người lính đang ở trong hoàn cảnh phải chia lìa tất cả. Cảm giác nhớ nhung, đau lòng là một cảm giác, nỗi buồn rất thực.
Phần sau của bài thơ tạo nên một bước ngoặt trong mạch suy nghĩ của tác giả. Sau một thoáng buồn sâu lắng, người lính nhớ lại hình ảnh của chính mình ngày xưa, cái thời “đi theo lòng vòng” để đến với cách mạng, với Đảng như thức tỉnh lý trí không cho phép của nhà thơ. mãi chìm đắm trong nỗi nhớ.
Và thế là nhà thơ khao khát tự do, khao khát được ra tù để lại vào trường đấu tranh. Hình ảnh chim sơn ca “Người quê say nắng hát vui - Trên chín tầng trời” đầy cảm hứng lãng mạn, nó tạo nên sự tương phản cao giữa giấc mơ và hiện thực khắc nghiệt của “hoàn cảnh ngục tù”.
Tâm tư của người lính trong ngục được thể hiện khá chân thực, liền mạch: Nỗi nhớ được đánh thức từ “tiếng khóc não nề”. Bài hát gợi lên thế giới đồng quê từ cảnh vật đến những bóng dáng thân quen - từ những con người lam lũ vất vả đến những bà mẹ già neo đơn. Rồi nhớ về những tháng ngày tự do; cuối cùng trở về thực tại “hoàn cảnh lao tù” để nhắc nhở trái tim phải vượt lên hoàn cảnh, kiên trì trong cuộc sống và tin tưởng vào ngày mai.
Cùng với những bài thơ khác trong tuyển tập Tự Thất, Nho Đồng mang đến cho thơ ca Việt Nam trước năm 1945 một “cái tôi” trữ tình cách mạng độc đáo.
Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội Tôi đã hướng dẫn các em soạn bài Trí nhớ nâng cao, hi vọng qua bài viết này các em đã nắm được nội dung tác phẩm, từ đó có thêm những kiến thức cơ bản để học tốt Ngữ văn lớp 11 Nâng cao. Đừng quên xem thêm các bài viết khác Thư mẫu 11 Nhất của trường ĐH KD & CN Hà Nội. Chúc các bạn học tốt!
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Văn lớp 11, Ngữ văn 11
[rule_{ruleNumber}]
Gợi ý Soạn bộ nhớ nâng cao tốt nhất. Bộ sưu tập Soạn văn 11 nâng cao được biên soạn ngắn gọn, chi tiết và đầy đủ.
Hãy cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội đến với bài viết dưới đây:
Hướng dẫn Soạn bài Học thuộc Ngữ văn 11 Nâng cao
Câu hỏi 1: Chỉ ra những câu thơ được lặp lại nhiều lần trong bài thơ (có biến tấu nhẹ) và cho biết hiệu quả nghệ thuật của chúng trong việc thể hiện nỗi nhớ của tác giả.
Gợi ý:
– Trong bài thơ, Tố Hữu sử dụng nhiều phép ám chỉ, đặc biệt là điệp khúc: Không gì sâu bằng những nỗi nhớ nhung, Không gì sâu bằng những buổi trưa lẻ loi, và câu hò từ đâu. Hai điệp khúc đã dấy lên một nỗi ám ảnh lớn trong lòng người đọc. Câu thơ gợi lên nỗi nhớ da diết, nỗi cô đơn của nhà thơ. Nỗi nhớ được so sánh bằng biện pháp ẩn dụ để chuyển đổi cảm giác (Không gì sâu lắng bằng… nỗi nhớ giữa trưa, hiu quạnh giữa trưa). Phép điệp ngữ “ở đâu” được lặp lại liên tục trong các khổ thơ, trải rộng nỗi nhớ của nhà thơ. Nó gợi cho nhà thơ sự bồi hồi, hồi tưởng về tất cả những gì đã gắn bó máu thịt với mình. Đôi chân bị xiềng xích, đôi mắt bị giam hãm bởi bốn bức tường của nhà tù, nhà thơ chỉ có thể nghe và cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của mình. Việc sử dụng thành công các biện pháp nghệ thuật như trên đã thể hiện tình cảm sâu sắc của nhà thơ trước hoàn cảnh ngục tù.
Câu 2: Cảnh quê hiện lên qua nỗi nhớ của tác giả với những cảnh vật và bóng người nào?
Gợi ý:
– Khổ thơ đầu và sâu sắc nhất vẫn là những câu thơ thể hiện tình yêu tha thiết và nỗi nhớ quê hương, đồng bào của nhà thơ. Trong nỗi thanh vắng của những buổi chiều hoài niệm, Tố Hữu trở về với những gì thân thuộc nhất của quê hương, của tuổi thơ:
Còn đâu mùi gió, mùi đất.
Còn đâu những hàng tre mát rượi để thở bình yên?
Mỗi hộp mạ xanh ở đâu?
Nương khoai sắn ở đâu?
– Trở về trong nỗi nhớ quê, Tố Hữu trở về “lán làng”, những con người “lưng còng xuống luống cày – Mà bùn vọng hương”. Đều là những hình thù quen thuộc, vậy mà giờ đây “Sao lại chia lìa, xa vời vợi”. Lời bài hát vừa da diết, vừa gợi mở, vừa gợi lên nỗi nhớ và nỗi buồn da diết.
Câu hỏi 3: Qua bài thơ tâm trạng của tác giả diễn biến như thế nào?
Gợi ý:
Bài thơ là mạch cảm xúc tuôn trào của tác giả. Nỗi khắc khoải trong ngục tù, nỗi cô đơn của nhà thơ khi bắt gặp tiếng hát tha thiết của quê hương là nguyên nhân khiến nhà thơ có cảm xúc nhớ quê hương, nhớ đồng bào. Từ đó, trái tim nhà thơ càng thêm khao khát tự do, hành động, thực hiện lý tưởng để đem lại độc lập cho dân tộc, ấm no cho quê hương. Mạch cảm xúc của tác giả trong bài thơ tự nhiên mà logic. Nó phù hợp với tâm trạng của một người lính trẻ khao khát hành động nhưng bị giam cầm.
Câu hỏi 4: Bài thơ có tên là Thiếu đồng, nhưng cảm xúc và hình ảnh không chỉ dừng lại ở “thiếu đồng”, vậy về bản chất, cảm xúc đó bao gồm những cảm xúc nào và nó sẽ đi về đâu?
Gợi ý:
– Bài thơ Nhớ Đồng là bài thơ giàu cảm xúc, tâm trạng của người chiến sĩ cộng sản khao khát tự do hành động. Nỗi nhớ quê, nhớ người, tự mình thể hiện tình yêu cuộc sống bên ngoài nhà tù, trong đó có tình yêu Tổ quốc và khát vọng tự do.
>> Xem thêm: Soạn bài Nhớ Đồng ngắn gọn nhất
Sau khi cùng trường ĐH KD & CN Hà Nội trả lời câu hỏi bài Nhớ Đồng trong chương trình Ngữ Văn 11 Nâng cao, mời các bạn cùng tham khảo bài văn mẫu phân tích bài Nhớ Đồng sau đây để hiểu thêm về tác phẩm.
Phân tích khả năng ghi nhớ chương trình đồng nâng cao
Bài “Mộng đông” được sáng tác khi nhà thơ đang bị giam ở ngục Thừa Phủ (Huế). Cả bài thơ là tâm tư của người tù-người lính sâu nặng với thiên nhiên, cuộc sống và con người quê hương.
Trong “buổi trưa hiu quạnh” của cuộc sống không tự do sau cánh cửa, nỗi nhớ trong lòng người tù – nhà thơ trỗi dậy từ một âm thanh quen thuộc – tiếng hò – vang vọng vào ngục thất. Biết bao kỷ niệm quê hương cùng lúc hiện về trong tâm trí. Điệp khúc:
– Không có gì sâu lắng bằng buổi chiều hoài niệm
Cô đơn bên trong một tiếng hét!
– Không có gì bằng một buổi chiều cô đơn
Ôi quê hương yêu dấu!
được lặp lại nhiều lần nhấn mạnh nỗi buồn da diết, đau đớn, khắc khoải trong lòng con người. Những hình ảnh về thôn quê, làng mạc, con người… cứ dần hiện lên trong trí nhớ của người lính sâu nặng với quê hương.
Những hình ảnh, âm thanh, màu sắc, hương vị của cuộc sống dân dã nơi thôn quê bừng lên hiện ra: gió thơm hương đình, rặng tre mát rượi, rặng tre xanh um, ruộng khoai lang. , xóm làng, cánh đồng lúa mềm, tiếng xe hàng nước, tiếng rao… Trong tù, nhà thơ vẫn gắn bó với cuộc đời.
Trong nỗi nhớ, con người và cảnh vật quê hương càng trở nên sống động, gần gũi đến lạ. Nỗi nhớ quê da diết nhất là nỗi nhớ về những người nông dân cần cù, chất phác, chân chất, từng dãi nắng dầm mưa. Trong ký ức và tâm hồn nhà thơ, những con người thôn quê đáng yêu, đáng quý ấy chính là những người làm chủ ruộng đất, làm nên mùa màng, tạo dựng sự sống – niềm hy vọng thầm lặng, bền bỉ nhưng bất diệt của cộng đồng. Làng quê:
Ở đâu lưng cong xuống rãnh
Nhưng bùn hy vọng thơm
Và tất cả những bàn tay đó ở đâu?
Giống như bầu trời vào buổi sáng sớm?
Bài thơ như tạc vào trời đất một bức tượng lành – chân dung người lao động, tạo nên vẻ đẹp vượt thời gian của người lao động mang giá trị sống, hy vọng cho tương lai.
Lời nhắn từ đâu, ở đâu, thân yêu ơi,… khiến nỗi nhớ càng sâu đậm, khắc khoải. “Nhớ đồng” là nhớ nhiều điều làm nên cuộc sống bên ngoài ngục tù mà giờ đây, người lính đang ở trong hoàn cảnh phải chia lìa tất cả. Cảm giác nhớ nhung, đau lòng là một cảm giác, nỗi buồn rất thực.
Phần sau của bài thơ tạo nên một bước ngoặt trong mạch suy nghĩ của tác giả. Sau một thoáng buồn sâu lắng, người lính nhớ lại hình ảnh của chính mình ngày xưa, cái thời “đi theo lòng vòng” để đến với cách mạng, với Đảng như thức tỉnh lý trí không cho phép của nhà thơ. mãi chìm đắm trong nỗi nhớ.
Và thế là nhà thơ khao khát tự do, khao khát được ra tù để lại vào trường đấu tranh. Hình ảnh chim sơn ca “Người quê say nắng hát vui – Trên chín tầng trời” đầy cảm hứng lãng mạn, nó tạo nên sự tương phản cao giữa giấc mơ và hiện thực khắc nghiệt của “hoàn cảnh ngục tù”.
Tâm tư của người lính trong ngục được thể hiện khá chân thực, liền mạch: Nỗi nhớ được đánh thức từ “tiếng khóc não nề”. Bài hát gợi lên thế giới đồng quê từ cảnh vật đến những bóng dáng thân quen – từ những con người lam lũ vất vả đến những bà mẹ già neo đơn. Rồi nhớ về những tháng ngày tự do; cuối cùng trở về thực tại “hoàn cảnh lao tù” để nhắc nhở trái tim phải vượt lên hoàn cảnh, kiên trì trong cuộc sống và tin tưởng vào ngày mai.
Cùng với những bài thơ khác trong tuyển tập Tự Thất, Nho Đồng mang đến cho thơ ca Việt Nam trước năm 1945 một “cái tôi” trữ tình cách mạng độc đáo.
Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội Tôi đã hướng dẫn các em soạn bài Trí nhớ nâng cao, hi vọng qua bài viết này các em đã nắm được nội dung tác phẩm, từ đó có thêm những kiến thức cơ bản để học tốt Ngữ văn lớp 11 Nâng cao. Đừng quên xem thêm các bài viết khác Thư mẫu 11 Nhất của trường ĐH KD & CN Hà Nội. Chúc các bạn học tốt!
Đăng bởi: Trường ĐH KD & CN Hà Nội
Chuyên mục: Văn lớp 11, Ngữ văn 11
Bạn thấy bài viết Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Soạn bài Nhớ đồng nâng cao
hay nhất – Soạn văn 11 bên dưới để https://hubm.edu.vn/ có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội
Nguồn: hubm.edu.vn
#Soạn #bài #Nhớ #đồng #nâng #cao #hay #nhất #Soạn #văn