01. Kiếp nhà nghèo
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khóRồi lớn lên với cuộc sống cơ hànNên tôi quý những thứ tôi đang cóBiết làm gì lúc sóng gió gian nan?Cha mẹ tôi là nông dân lam lũTấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôiNhưng tôi không cúi đầu hay tủi hổBởi riêng tôi, họ đẹp nhất trên đờiBạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữaCũng chưa từng uống nước lã cầm hơiThì sao bạn biết quý từng hạt lúaMẹ cùng cha gom nhặt cả một thờiNếu còn sống bằng đồng tiền của mẹVẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơiThì bạn ạ! Đừng vô tình cười nhạoKhi ai gặp khó ở trong đời.
02. Hạnh phúc đơn sơ - Lê Văn Bình
Nhà người xe máy, xe gaChỉ cần dẫm số gần xa biết liềnBởi vì họ có lắm tiềnGia đình khá giả hiển nhiên bình thường.
Nhà mình dãi nắng dầm sươngCó con xe đạp khắp đường đi theoDẫu rằng vật chất tuy nghèoĐi đâu mình cũng cùng đèo bên nhau
Hai con phía trước, vợ sauCòn tôi ngồi giữa đạp đau cả đùiThế nhung chồng vợ vẫn vuiCám ơn xe đạp tiến lùi cạnh bên.
Sau này cuộc sống đi lênNghĩ về quá khứ nào quên xe này
03.Sống đời trọn kiếp - Trần Bá Bích
Vợ chồng già vẫn bên nhau sớm tốiLại hồn nhiên nên rất đỗi thân thươngTuy giờ đây môi má đã phai hườngNhưng hạnh phúc vẫn phi thường lắm đấy.
Vui bên nhau mỗi khi mình thức dậyTôi với bà nay lại thấy yêu hơnMãi sẽ yêu mà chẳng biết dỗi hờnHạnh phúc đẹp xin cảm ơn bà nhé.
Ông ơi ông lời hứa rồi em sẽĐáp đền ông cho vui vẻ suốt đờiEm với ông mãi chia sẻ muôn nơiĐiều kỳ diệu mình sống đời trọn kiếp.
Chỉ cần sánh bước chung tayNghèo nhưng mình vẫn tràn đầy tình thương.
04.Hãy thương
Ai mà không có mẹ chaAi mà không biết ở nhà có conVậy mà đôi lúc vẫn quênTiền tiêu xả láng… là quyền của taKhi đó lại thấy ở nhàMẹ phải lọ mọ… lân la ngoài đườngCon thì cũng rất đáng thươngHọc hành bập bõm… tìm đường mưu sinhBớt tiêu đi mấy chục nghìnMẹ và con cái… gió sương làm gìAi ơi hãy nghĩ lại điGiúp mẹ những gì thì hãy giúp ngayKẻo mai nhắm mắt xuôi tayCó làm ma lớn chẳng hay tí nào.
05.Hai tiếng gia đình - Nguyễn Đình Huân
Thiêng liêng hai tiếng gia đìnhNơi mọi người sống hết mình vì taCon cháu cha mẹ ông bàXung quanh tất cả đều là người thân
Cho ta cuộc sống tinh thầnCho ta vật chất không cần nghĩ suyCha mẹ ta thật diệu kỳYêu thương ta nhất từ khi lọt lòng.
Mẹ cho ta bú ẵm bồngCha nuôi ta lớn tính công thế nàoNhư là biển rộng trời caoCha làm bệ phóng dẫn vào tương lai
Vì con chẳng ngại chông gaiCha mẹ ta đó cả hai sẵn sàngLàm hạt cát nhỏ bên đàngCho ta bước tới huy hoàng quang vinh.
Cho ta cuộc sống lung linhCho ta có một gia đình ấm êmBên nhau gắn bó ngày đêmGia đình hạnh phúc càng thêm mặn nồng.
06.Gia đình hạnh phúc
Xuân qua én cũng đi quaNiềm vui ở lại với ta suốt đờiCông thành danh toại rạng ngờiGia đình êm ấm ơn trời riêng ban.
Đâu là hạnh phúc thế gianCó cha có mẹ muôn vàn yêu thươngCon cái hiếu thảo bốn phươngVui lòng cha mẹ vượt tường khổ đau.
Hạnh phúc ơi đến mau mauVà luôn ở lại cho nhau tiếng cườiGia đình là lộc bởi trờiCon cái là lộc trong người mẹ cha.
07.Ước mơ trẻ thơ
Gia đình có cũng như khôngMẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhauMới nghe câu chuyện mà rầuBốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền.
Cha thì đi vắng triền miênChỉ ông bà nội kề bên bốn mùaTội cho con trẻ ngây thơƯớc ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xaAi ai cũng vậy mẹ cha cận kềBỗng dưng nước mắt tràn trềSinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì.
08.Phàm làm cha mẹ xưa nay
Yêu con còn có ai tày nữa không
Con chơi cha mẹ vui lòng
Con đau cha mẹ hết lòng trông nom
Lại còn lo kế sinh tồn
Xót xa gan ruột mỏi mòn chân tay
Lo đêm thôi lại lo ngày
Vì con cha mẹ hình gầy như ve
Nuôi con đã đến kỳ khôn lớn
Lại toan gây dựng vợ gả chồng
Nào ngờ con lại phụ công
Con yêu quý vợ con không thương già
Tấm thân đói khát bơ vơ
Hai tay bị gậy lân la ăn mày
Nghĩ như một cái gậy này
Vô tri giác đó mà hay giúp người
Đêm hôm đường lối tới lui
Trâu hoang chó giữ có tui (gậy) cậy nhờ.
09.MẸ LÀ GÌ, MẸ LÀ AI
Mẹ là bếp lửa đêm đông
Mẹ là người ở không công suốt đời.
Khi gần gũi,lúc xa xôi
Già nua như chiếc lá rơi cuối tuần.
Là thời tiết thay đổi luôn
Khi lạnh khi nóng,khi buồn ,khi mưa.
Là hoa nở khắp bốn mùa
Là quả khi ngọt khi chua mới tài.
Mẹ là người chẳng giống ai
Ăn ít, ngủ ít, nhớ dai nhất nhà.
Ngày nghỉ con đi chơi xa
Mẹ là bảo vệ giữ nhà cho con.
Mẹ là máy giặt chạy bằng cơm
Là thùng nước gạo thu gom đồ thừa
Là người cả nghĩ,cả lo
Chỗ ướt mẹ nhận ,chỗ khô mẹ nhường.
Mẹ là vại muối vại tương
Gạo nước ,thịt,cá, mắm, đường,điện,ga.
Là hiếu là hỷ gần xa
Ngược xuôi trăm thứ ,việc nhà bủa vây.
Bảo tàng đồ cổ đông tây
Mẹ là giám đốc một tay giữ gìn.
Làm thì toàn việc không tên
Ăn thì xương xẩu chẳng nhường cho ai
Thủ quỹ sụt két dài dài
Chi tiêu chẳng có biên lai chứng từ
Là tài khoản chẳng có số dư
Xoay tròn như cái đèn cù quanh năm
Khi yêu mềm mịn như bông
Khi giận nhọn sắc như chông như chà
Mỗi khi trời nổi phong ba
Lệnh ông còn kém cồng bà vài phân.
Vừa là tướng ,vừa là quân
Tivi đời cũ ,công nông đời đầu
Tivi rè tiếng, mất mầu
Công nông đời đầu hỏng hóc khó thay
Là hàng mất giá từng ngày
Lù lù như cái cối xay giữa nhà
Đường đường là một quản gia
Cháu hư cũng đổ cho bà tiếng oanCon hư quậy phá không ngoanQuy ngay con dại cái mang tội tìnhChồng con sự nghiệp thàng côngMay ra mẹ có chút công với đời
Ngẫm ra muôn sự tại trời
Giao nhiều thiên chức ,một đời khó qua.
Mẹ là ai.Mẹ là ta
Ngọt ngào chia hết, xót xa nhận về
Uy quyền nhiều lúc cũng ghê
Đến khi thất sủng khó bề nói hay.
Là người giữ lửa đêm ngày
Lửa to hỏa hoạn, lắt lay lui tàn
Là chánh án ,là bị can
Một lời không chuẩn cũng tan cửa nhà
Mẹ là ai, mẹ là ta
Mẹ là lãnh đạo ,mẹ là nhân dân
Cháu con đi xa về gần
Mẹ là cái bến yên bình,yêu thương
Là phép chia của túi tiền
Phép trừ của ngững ưu phiền đắng cay
Phép cộng mơ ước xa bay
Phép nhân hạnh phúc trao tay từng người
Mẹ là đơn giản thế thôi
Có bốn phép tính ,suốt đời không xong
Nói ra lại bảo kể công
Nếu không có mẹ ,con không có gì
Chẳng quan trọng,chẳng là chi
Nếu không có mẹ, cái gì con cũng không.
Đích thực là mẹ đây rồi
Đúng từng chi tiết mẹ tôi đấy mà!
(Sưu tầm)